Lúc ăn cơm, Nhiếp Thu Sính gắp thức ăn cho Nhạc Thính Phong. Tuy cô cố gắng tỏ ra bình tĩnh, nhưng, Nhạc Thính Phong vẫn nhìn thấy nét lo lắng trong mắt cô.
Trong lòng Nhạc Thính Phong thắt lại, không lẽ… có liên quan đến cậu sao?
Không lẽ là chuyện trong trường, cậu đánh người sao?
Không đúng, không đúng, chắc không phải là chuyện này. Nếu là chuyện này, Du Dực hoàn toàn không cần phải giấu cậu, lúc vừa vào cửa chắc đã xách tai cậu lên rồi.
Du Dực sẽ không khách khí với cậu, hơn nữa từ đầu chú ấy đã muốn tìm điểm sai sót của cậu rồi.
Suốt cả buổi cơm trong lòng Nhạc Thính Phong không ngừng suy đoán.
Nhiếp Thu Sính lấy lại tinh thần, cười nói với Nhạc Thính Phong: "Thính Phong, nhân ngày mai cháu và Thanh Ti đều không cần đi học, chúng ta ra ngoài chơi có được không. Cháu đến thủ đô, dì và chú vẫn chưa cháu đi đâu chơi cả?”
"Ngày mai được ạ, nhưng ngày mốt thì không được, cháu có hẹn với bạn cùng lớp.”
"Ồ, bạn cùng lớp à, Thính Phong vừa đến trường, đã quen được bạn mới rồi, thật tốt quá. Vậy ngày mai chúng ta ra ngoài chơi, ngày mốt trở về.”
Nhạc Thính Phong gật đầu: "Vâng, được ạ.”
Tuy cậu muốn hỏi có chuyện gì cần phải giấu cậu, nhưng hai người hiển nhiên không muốn nói cho cậu biết, cậu cũng không nên hỏi việc này trên bàn ăn.
...
Lộ Tu Triệt đợi mãi đến 9h hơn, ba cậu mới trở về, trong tay còn dắt theo một bé gái khoảng 7, 8 tuổi, mặc một chiếc váy công chúa rất đẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879212/chuong-1199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.