Hắn liền nói: "Ồn ào cái gì thế, đợi thêm một lát, đợi thêm một lát đi... ”
"Anh Đông, sau này... Sau này chúng ta phải làm sao? Không lẽ... Chuyện này cứ thế bỏ qua sao?”
Trong lòng tên cao to đã rất sợ hãi, nhưng để giữ thể diện, hắn nói: "Đương nhiên không thể bỏ qua như thế... Thù này tao nhất định sẽ báo, tao sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy đâu.”
Vết thương trên người luôn nhắc nhở hắn, nếu lần sau hắn còn dám không tự lượng sức tự mình nộp mạng, kết cục sẽ thảm hơn lần này gấp trăm lần.
Nhưng, trước mặt bọn đàn em hắn phải giữ chút thể diện cho mình!
Đàn em A hỏi: "Anh Đông, vậy… chúng ta phải báo thù như thế nào?”
"Mày vội làm gì, quân tử báo thù mười năm chưa muộn, tên tiểu tử mới đến đó, lúc này chắc chắn đang đề cao cảnh giác, phải đợi hắn lơ là cảnh giác, rồi tìm nhược điểm của hắn ra tay... ”
"Anh Đông thật anh minh.”
...
Trên đường trở về lớp học, Lộ Tu Triệt tự ý thức phải cách Nhạc Thính Phong xa một chút. Sau khi tận mắt chứng kiến sự tàn bạo của tiểu tử này, trong đầu cậu toàn là dáng vẻ cậu ấy lúc đánh người, thật đáng sợ.
Cậu không nhịn được hỏi: "Này, Nhạc Thính Phong cậu... Khụ khụ, cậu cũng lợi hại thật đấy?”
Nhạc Thính Phong đáp lại một câu: "Bình thường, chỉ là quen rồi thôi.”
Trong lòng Lộ Tu Triệt dậy sóng, quen… quen rồi? M**, trước đây cậu đã đánh nhau bao nhiêu trận rồi hả?
Chẳng trách hôm qua tiểu tử này lúc đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879207/chuong-1194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.