Nhạc Thính Phong nhìn quanh một vòng, cuối cùng thấy bên trái cổng trường, gần phía trạm gác chiếc xe đạp màu hồng quen thuộc, xe quả là giống hệt chiếc xe trước đây của cậu, đến cả đóa hoa nhỏ trên rổ xe cũng giống hệt.
Nếu không biết, chiếc xe trước đây cậu chạy đã bị đập nát, Nhạc Thính Phong thật sự không thể phân biệt.
Nhạc Thính Phong nhìn xung quanh, không nhìn thấy chiếc xe hàng hiệu vừa hào hoa vừa lóa mắt của Lộ Tu Triệt.
Nhưng cậu vẫn không lơi là cảnh giác, kéo tay Thanh Ti nói: "Đi, ngồi lên, chúng ta về nhà.”
Thanh Ti không biết, trong chuyện này đã xảy ra điều gì kỳ lạ, cô bé gật đầu: "Dạ, vâng... ”
Đợi Thanh Ti ngồi đàng hoàng xong, Nhạc Thính Phong mới chạy xe đi. Cậu không chắc Lộ Tu Triệt có thật sự thành thật thế không, nói không chừng cậu ấy đang nấp đâu đó nhìn lén họ.
Nhạc Thính Phong đoán không sai, Lộ Tu Triệt đúng là nấp ở một góc nhìn lén.
Cậu trốn trong phòng gác bên cạnh cổng trường tiểu học, khom lưng, nhìn qua khe cửa ra ngoài, đợi Nhạc Thính Phong chạy xe rời đi rồi, cậu mới đứng dậy.
Quỳ có hơi lâu, đứng mạnh dậy một cái, chân của Lộ Tu Triệt hơi tê, suýt nữa thì ngã xuống.
Vệ sĩ vội đỡ cậu: "Thiếu gia, cậu sao thế?”
"Tôi không sao.” Lộ Tu Triệt hất tay vệ sĩ ra.
"Thiếu gia, hay là... Tôi bảo tài xế lái xe đến nhé?”
Lộ Tu Triệt hơi mất tập trung: "Ừm... ”
Cậu nhìn theo hướng Nhạc Thính Phong và Thanh Ti rời đi, trong lòng cậu thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879201/chuong-1188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.