Vệ sĩ run cầm cập cúi thấp đầu: "Vâng, thiếu gia... ”
Trong lòng hắn ai oán, đúng là xui xẻo, cái việc vuốt mông ngựa này phải vuốt từ dưới gót chân lên. Vị tiểu tổ tông này quả là khó lấy lòng mà, mới tí tuổi đầu đã âm hiểm lợi hại như thế, sau này lớn lên không phải càng khó hầu hạ hơn sao.
Hắn dè dặt nhìn Lộ Tu Triệt một cái, tiểu thiếu gia đang nhíu mày, dáng vẻ đang cực kỳ khó chịu.
Vệ sĩ đoán, chắc chắn là do hai anh em vừa rồi, ân oán giữa mấy đứa trẻ với nhau, rất đơn giản, không phức tạp giống như người lớn, chắc chắn chẳng phải vì vấn đề quan trọng gì. Trong lòng hắn thầm đoán, có phải tiểu tổ tông sợ cảm thấy mất mặt, nên mới nói những lời vừa rồi không.
Có lẽ cậu kiên trì một chút, tiểu tổ tông sẽ đồng ý. Chỉ cần mình hầu hạ cậu ấy cho tốt, Lộ tổng chắc chắn sẽ vui, một khi đã vui, sẽ cho cậu thẻ ngân hàng.
Vệ sĩ tự thấy mình thông minh, lại nói: "Thiếu gia, cậu... đừng tức giận. Tôi... chỉ lo lắng, tiểu tử không biết nặng nhẹ đó khiến thiếu gia không vui. Mà loại người như thế, đâu đáng để cậu đích thân ra tay. Nếu cậu muốn, hạ lệnh một tiếng, tôi... ”
Nhưng hắn còn chưa kịp nói xong, Lộ Tu Triệt đã đạp một chân qua: "Người tôi muốn đích thân xử lý, nếu các người dám động đến, tôi sẽ không tha cho các người.”
Vệ sĩ vô cùng hối hận, đoán sai ý của tiểu tổ tông, sớm biết thế đã nhịn không nói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879186/chuong-1173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.