Nìn thì... Đúng là rất giống một cậu học trò ngoan.
Càng như thế, Lộ Tu Triệt càng muốn đánh cho Nhạc Thính Phong mặt mũi bầm dập, nhìn cậu kêu cha gọi mẹ, xem cậu còn có thể điềm tĩnh nửa không.
Lộ Tu Triệt cười lạnh một tiếng: "Dám ngồi ở chỗ này của tôi, có biết có ý nghĩa gì không?"
"Cậu nói đi, tôi đang nghe." Nhạc Thính Phong ngồi nghiêm túc, lưng rất thẳng, tất cả những quả bom khiêu khích của Lộ Tu Triệt, ném sang chỗ cậu, trong nháy mắt đều biến thành cuộc đối thoại yên tĩnh.
Nhạc Thính Phong thầm nghĩ, chắc do bình thường tiếp xúc với lão hồ ly Hạ An Lan nhiều rồi, mưa dầm thấm đất cậu đã học được rất nhiều, còn học được phải bình tĩnh đối mặt với bất kỳ việc gì.
Lộ Tu Triệt cong người, nhanh chóng ghé sát Nhạc Thính Phong, từ yết hầu của cậu thốt ra hai chữ: "Muốn chết!"
Nhạc Thính Phong gật gật đầu, trước đây, câu mà cậu nói với người khác nhiều nhất hình như cũng là câu này, nghe thấy đúng là có cảm giác thân thiết đến lạ.
Cậu mỉm cười: "Được thôi."
Mọi người: Hả?
——Được thôi?
Đây là trả lời kiểu gì thế, nghe có cảm giác rất kỳ lạ? Hình như đang nói: Tôi đang đợi đây, cậu đến chơi chết tôi đi!
Cả Lộ Tu Triệt bây giờ mặt cũng cực kỳ khó coi, tên tiểu tử mới đến này, rốt cuộc là ngốc, hay là thâm tàng bất lộ?
Cậu nói cậu ấy muốn chết, nhưng cậu ấy lại nói: Được thôi!
Haha, được cái em gái nhà cậu. Không thể nói một câu tiếng người được sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879179/chuong-1166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.