Du Dực hừ một tiếng: "Đừng giả ngốc với chú!"
Anh không tin, tiểu tử này tinh ranh như khỉ, có thể không hiểu ý anh nói sao? Rõ ràng là giả vờ.
Nhạc Thính Phong mải nghĩ đến cách hít thở mà Du Dực vừa dạy, và nghiêm túc dựa theo cách này để hít thở. Cậu cảm thấy đúng là chạy nhẹ nhàng hơn hôm qua nhiều, nhưng, vẫn rất mệt, nên não bộ đang tạm đóng, cậu nói: "Chú, lời chú vừa nói cháu thật sự chưa hiểu."
Du Dực tỉ mỉ đánh giá cậu nhóc một lượt, phát hiện quả nhiên nét mặt của cậu đầy vẻ hồ đồ, hình như vẫn chưa hiểu, nếu đã như vậy, Du Dực tự nhiên sẽ không nhắc nhở cậu: "Tốt nhất là không hiểu."
Nếu lỡ như nhắc nhở nó xong, ngược lại đó lại là gợi ý cho nó, dù cho không có ý gì, lúc đó cũng sẽ có ý thôi, vậy phải làm thế nào?
Hơn nữa, anh cảm thấy có lẽ bà xã nói đúng. Hai đứa vẫn còn là trẻ con, trong lòng vốn không nghĩ nhiều như thế, hiện tại vẫn chỉ là em gái, anh trai đơn thuần. Chắc do anh đã suy nghĩ nhiều rồi, thế nên, cứ để xem đã.
Nếu như, có thể cứ mãi đơn thuần là anh trai em gái như vậy, vậy thì cũng không tệ.
Nếu đến lúc nào đó, anh trai em gái biến chất, hừm, thì đừng trách anh!
Du Dực biết con gái sau này chắc chắn sẽ gả đi, nhưng bây giờ con bé vẫn còn nhỏ. Nếu tiểu tử thối này dám tranh giành sủng ái, anh không làm thịt nó không được mà.
Nhạc Thính Phong đổ đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879172/chuong-1159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.