Cô nhìn thấy Thanh Ti thật sự rất thích, lại nói: "Bảo bối, nếu con thật sự thích, vậy sau này mẹ sẽ mua cho con, con có thể tự mình đạp xe như thế có được không?”
Thanh Ti nhìn thấy chiếc xe đó rõ ràng là kiểu dành cho các cô bé, con trai chắc sẽ chẳng chọn kiểu này.
Thanh Ti ngược lại chẳng hề thất vọng, "Ơ... dạ, vâng ạ.”
Cô bé ngẩng đầu hỏi: "Vậy anh Thính Phong anh thích màu gì?”
Nhạc Thính Phong không thèm nhìn những chiếc khác, chỉ nói một câu: "Màu hồng cũng rất đẹp.”
Nhiếp Thu Sính sững sờ một lúc, nói: "Thính Phong, con đừng chiều Thanh Ti. Con cứ chọn một chiếc mà con thích ấy.”
Nhạc Thính Phong cười nói: "Dì, con không chiều em ấy, con thật sự cảm thấy màu hồng rất đẹp, kiểu dáng này, cũng được ạ."
Cậu vốn vô cảm với xe đạp, cậu thích ô tô, thích xe máy hơn.
Cậu thích kiểu cảm giác nhanh như chớp, không bị trói buộc. Xe đạp... Tốc độ quá chậm rồi.
Về xe đạp, tuy kiểu dáng và màu sắc này, quả đúng là... không thích hợp với cậu, nhưng, tiểu nha đầu này thích là được rồi.
Nếu cậu chạy kiểu nào cũng không sao, vậy sao lại không chọn một kiểu mà cô bé thích chứ.
Thanh Ti vui mừng, hai mắt cười híp thành một đường thẳng. "Anh, chúng ta thật sự sẽ mua chiếc này sao?"
Nhạc Thính Phong gật đầu: "Ừm, em thích thì chúng ta sẽ mua chiếc này."
Nhiếp Thu Sính đứng một bên theo dõi, bỗng chốc không biết nói thế nào. Cô vốn lo lắng Nhạc Thính Phong lần đầu đến nhà, sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879161/chuong-1148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.