Nhạc Thính Phong vừa nghe, mặt liền đỏ ửng, vội vã nói: "Thanh Ti, chuyện này... không hay lắm đâu. Tối đến, ừm… Anh ngủ rất say, ngủ cũng sớm. Em mà đến, anh cũng không thể chơi cùng em được.”
Cậu len lén lau mồ hôi, tiểu nha đầu Thanh Ti này, thật là… quá đơn thuần rồi.
Tuy nói, tuổi tác hai đứa vẫn chưa lớn, nhưng buổi tối một tiểu nha đầu như cô bé, chạy đến phòng của cậu, thật không hay lắm. Nếu lỡ ba mẹ cô bé mà biết, sẽ không suy nghĩ lung tung sao? Nói không chừng người như Du Dực, còn đánh cho cậu một trận nữa.
Haiz, cậu đúng là người tốt có nguyên tắc mà.
Tuy cậu đối với những người khác chẳng có nguyên tắc gì, nhưng đối với Thanh Ti, Nhạc Thính Phong cảm thấy bản thân tạm thời không thể không có nguyên tắc. Ít nhất trước khi cậu có suy nghĩ "đặc biệt" gì với Thanh Ti, thì cậu vẫn rất có nguyên tắc.
Nếu như sau này thật sự… Có suy nghĩ "đặc biệt" không thể miêu tả gì đó với Thanh Ti, có lẽ, cậu sẽ lập tức biến thành vô sỉ.
Thanh Ti kéo Nhạc Thính Phong vào cửa: "Anh anh, phòng của anh nhìn lạnh lẽo quá, có cần sơn thành màu này không? Anh xem màu này đẹp biết mấy!”
Nhạc Thính Phong vừa nghe lập tức nói: "Không không không, phòng của anh không cần cái này. Anh là con trai mà, con trai lạnh lẽo một chút cũng chẳng sao.”
Cậu không muốn màu hồng công chúa như thế. Màu này chỉ có những cô bé mới thích thôi. Cậu là một đứa con trai, nếu thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879159/chuong-1146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.