Cậu... Mặc dù cũng không thích tiếp xúc thân thiết quá như thế này.
Nhưng mà... coi như là nhìn vào chuyện tiểu nha đầu này thích cậu đến thế, cậu cũng đành cố mà làm thôi, để cô bé thân thiết vài lần thì sẽ quên đi thôi.
Trong lòng Nhạc Thính Phong nghĩ đẹp đẽ như thế, có điều tâm tình Du Dực bên cạnh đó lại không thể thoải mái như vậy.
Anh thấy Thanh Ti hôn má Nhạc Thính Phong, tay cầm vô-lăng tự động siết chặt lại, thiếu chút nữa là dừng xe, lôi Nhạc Thính Phong ra ngoài cho một trận rồi.
Thanh Ti thế mà lại hôn nó, hôn thằng nhóc đó, còn ôm nó không rời, không được không được, anh phải phát tiết một chút mới được.
Thấy tiểu công chúa của mình ôm ấp một thằng nhóc khác, hết hôn rồi lại ôm, trong lòng Du Dực vô cùng chua xót, chua đến mức khác thường.
Nếu không phải anh lo rằng nếu mình đột nhiên dừng xe, lôi Nhạc Thính Phong ra đánh cho tơi bời hoa lá cành sẽ khiến Thanh Ti sợ hãi thì anh đã thật sự ra tay rồi!
Du Dực cố nén lửa giận trong lòng, cố gắng ép bản thân nở nụ cười không quá mức doạ người, nói: “Thanh Ti, con mau xuống đi nào. Con là con gái, không thể tuỳ tiện ôm ấp người khác như thế, có biết không hả?”
Thanh Ti đang ôm ghì Nhạc Thính Phong, vẫn cố ôm chặt cậu không buông tay, còn nói: “Nhưng mà, Anh Thính Phong đâu phải người ngoài, anh ấy là Tiểu ca ca của con, là Tiểu ca ca mà con thích nhất mà ba.”
Dứt lời, khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879154/chuong-1141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.