Tô Ngưng Mi chưa từng thấy dáng điệu đó của con trai mình. Từ trước đến giờ, thằng bé vẫn luôn bày ra bộ dạng tiểu tử kiêu ngạo, trước mặt mấy đứa con gái vẫn luôn tỏ vẻ cực kỳ khinh thường. Trong lòng cô thấy cao hứng, trên mặt còn làm bộ một chút áy náy: “Vậy... Được rồi.”
Tô Ngưng Mi xoay người, nói với Nhạc Thính Phong: “Con cứ nói chuyện với Thanh Ti nhé. Chúng ta ra ngoài tản bộ một chút là về ngay. Con nói với Thanh Ti là một lát nữa bác An Lan muốn nói chuyện nhé.”
Nói xong còn nhăn mặt nhăn mũi làm điệu bộ mặt quỷ với Nhạc Thính Phong.
Nhạc Thính Phong tất nhiên là hiểu được ý tứ mẹ già của mình, cậu gật đầu: “Vâng...”
Hạ An Lan thâm ý nhìn cậu một cái, song vẫn nắm tay Tô Ngưng Mi rời khỏi phòng khách.
Anh nói với Tô Ngưng Mi: “Anh vốn vẫn nghĩ Thính Phong là đứa trẻ tính tình không tốt, song lại thấy nó đối xử với Thanh Ti tốt như vậy anh lại thấy an tâm. Về sau mình có con, có thể hoàn toàn yên tâm giao cho thằng bé.”
Tô Ngưng Mi ho khan hai tiếng, gật đầu: “Khụ.... Em biết mà, Thính Phong nhất định sẽ làm một người anh tốt, chắc chắn thế.”
Người anh tốt – Nhạc Thính Phong giờ phút này đang ngồi trong phòng khách buôn chuyện với cô nhóc vốn mê tít mình.
“Anh Thính phong, thành tích của anh tốt như vậy, nhất định là có rất nhiều giáo viên coi trọng anh phải không? Bọn họ nhất định đều muốn đưa anh về lớp của mình.”
Nhạc Thính Phong nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879122/chuong-1109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.