Nói xong, cậu bé tự mình đi qua đó.
Nhạc Thính Phong đi rất nhanh, trong nháy mắt đã đến trước mặt cây cột đó: “Ra đi.”
Người đứng phía sau cây cột không hề nhúc nhích, mặt áp chặt vào cây cột.
Nhạc Thính Phong đứng khoanh tay nói: “Không đi ra là con đi đấy.”
Người phía sau cây cột vẫn không nhúc nhích nhưng hình như hai cái lá cây cắm trên đầu rung lên.
Nhạc Thính Phong cười ha hả: “Không ra thì thôi, con đi đây.”
Cậu bé vừa dứt lời, người đứng sau cột lập tức vọt ra.
Tô Ngưng Mi mặc một bộ đồ đẹp đẽ đắt tiền. Cô khoác một chiếc áo màu ka-ki, đeo trang sức ngọc bích, tranh điểm tinh tế, nhìn trông rất quý phái thanh lịch đoan trang, vô cùng thu hút, vô cùng xinh xắn.
Đương nhiên, trước đó nhất định phải bỏ qua hai chiếc lá đang cắm trên đầu cô đã.
Tô Ngưng Mi ngoan ngoãn đứng trước mặt Nhạc Thính Phong và Hạ An Lan. Khi cô cười hì hì trông rất hồn nhiên đáng yêu. Tô Ngưng Mi cười ngây ngô nói với Nhạc Thính Phong: “Hì hì, con trai, thật khéo. Con xem ở đây cũng có thể gặp con! Hôm nay thời tiết thật đẹp, hì hì…”
Tô Ngưng Mi thuận miệng nói láo, đoán chừng bản thân nói gì cô cũng không biết.
Cô chạy từ nhà đến trường chính là vì muốn chứng kiến thời khắc vinh quang của con trai. Không ngờ, chuyến đi này thật đáng giá. Vừa cô đến trường thì Nhạc Thính Phong đã sắp thi tiếng Anh xong, đứng trước bảng thông báo của trường, tận mắt chứng kiến Nhạc Thính Phong trở mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879116/chuong-1103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.