Nhạc Thính Phong lắc đầu: “Không cần nhiều lời nữa, tốn nhiều thời gian vô ích như vậy cũng không tốt, cứ như vậy đi.”
Tất cả các giáo viên trong phòng đều nghĩ thầm: Đúng là còn trẻ nên ngựa non háu đá, ngựa non háu đá... Chờ đến lúc ngươi nhìn vào đề thi xem, lúc ấy chắc chắn ngươi sẽ hối hận vì thời gian quá ít ỏi.
Hiệu trưởng nói: “Không bằng thế này đi, vẫn cứ để giới hạn thời gian là 90 phút. Nếu em có thể làm xong bài trước thời hạn thì cứ nộp bài thi, sau đó chúng ta sẽ chuyển sang môn thi tiếp theo.”
Nhạc Thính Phong gật đầu: “Vậy cũng được.”
Cậu liếc mắt nhìn thời gian, từ giờ đến 9h sáng vẫn còn một khoảng thời gian dài nữa, bọn họ tới trường sớm, không sai lệch lắm với thời gian đi học bình thường.
Cậu không kiên nhẫn nói: “Không bằng trước hết cứ bắt đầu đi? Không nên lãng phí thời gian của mọi người nữa. Em còn muốn giữa trưa về nhà ăn cơm nữa kia.”
Lời này của Nhạc Thính Phong vừa nói ra, tất cả mọi người đều cảm thấy cậu ta điên rồi, điên thật rồi, trong lòng bọn họ đều nghĩ thầm: Cứ chờ đến khi nhìn đề thi đi, lúc ấy nhóc con sẽ không nói được câu ấy nữa đâu.
Hiệu trưởng không tin nổi vào tai mình, hỏi lại: “Em... Em không cần chuẩn bị thêm nữa sao?”
Nhạc Thính Phong trả lời: “Em đã ở nhà chuẩn bị trong một thời gian dài rồi, cứ bắt đầu đi.”
Hiệu trưởng liếc mắt nhìn về phía Hạ An Lan, thấy anh gật đầu nói: “Bắt đầu đi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879106/chuong-1093.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.