Cô ta còn không quên bổ thêm một câu: “Hừ... Cho dù là mặt trời mọc đằng Tây cũng không thế, trừ khi lãnh đạo trường học cho phép nó làm bừa.”
Cha cậu bé còn lại gật đầu: “Đúng vậy, nhà bọn họ có nhiều tiền như vậy, nhất định nếu muốn sẽ có thể mua được trường học, mua được đáp án thôi.”
Đối với bọn họ, chỉ cần Nhạc Thính Phong vượt qua kỳ thi đó thì điểm dù ít dù nhiều thế nào, chắc chắn đều là giả hết.
Khi ngồi trên xe, Nhạc Thính Phong cũng nói với Hạ An Lan như vậy: “Chú tin không, trong mắt bọn họ, nếu tôi không vượt qua kì thì này, bọn họ chắc chắn sẽ cảm thấy đây là điều đương nhiên bởi tôi vốn là đứa ngu ngốc, kém cỏi. Còn nếu tôi vượt qua, bọn họ sẽ rêu rao rằng nhà chúng ta mua chuộc trường học, mua chuộc đáp án. Vậy nên, dù kết quả có thể nào, bọn họ cũng không cho rằng đó là sự thật.”
Trên gương mặt non nớt của cậu lộ ra vẻ mỉa mai, châm chọc nặng nề, khuông mặt mang theo sự khinh thường cùng bướng bỉnh, đó là sự bốc đồng đặc biệt ở lứa tuổi của cậu.
Hạ An Lan cười nói: “Cho nên người ta mới nói rằng, trên đời này, ngu xuẩn không phải là tội, mà ra vẻ thông minh mới là thứ đáng ghét nhất.”
Nhạc Thính Phong châm biết: “Đúng vậy, những kẻ ra cái vẻ mình là người thông minh mới là những kẻ đáng ghét nhất.”
“Cuộc thi của cháu không phải vì bọn họ. Cháu hãy cứ tin tưởng đi, không bao lâu nữa, những kẻ coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879092/chuong-1079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.