Cô Ngô tức giận đến biến sắc: “Giỏi lắm, không ai chịu thừa nhận phải không, thường ngày tôi dạy dỗ các em đối xử với bạn học thế nào hả? Ra ngoài, tất cả ra ngoài đứng cho tôi, trừ khi tôi cho phép, không ai được phép vào lớp.”
Cứ thế, một đám nhóc con thành thành thật thật ra xếp hàng đứng ngoài hành lang, không đứa nào dám hé răng dù là một lời.
Cô Ngô bực mình, bảo cậu học sinh bị vẽ hình con rùa lên mặt cùng với Nhạc Thính Phong: “Em, em, cả em nữa, theo tôi lên văn phòng.”
Nhạc Thính Phong thờ ơ, lạnh nhạt đứng cạnh Cô Ngô, thầm nghĩ, cô giáo này xem chừng là một giáo viên có đầu óc minh mẫn đây.
Cán sự học tập của lớp dường như muốn quyết định hành động gì đó để phá vỡ tình thế này. Cô bé cắn răng, trừng mắt liếc nhìn Nhạc Thính Phong rồi đi theo Cô Ngô rời khỏi lớp học.
Theo sau là cậu nhóc bị vẽ con rùa lên mặt vẫn đang khóc thút thít kia.
Sau khi đến văn phòng, không chờ Cô Ngô mở lời, cô bé cán sự học tập đã nói: “Cô Ngô, em muốn tìm cha mẹ em. Nếu cô có điều gì muốn nói, mời cô nói với cha mẹ em, em sẽ cùng cha mẹ lắng nghe.”
Cô nhóc đứng đó, bày ra bộ dạng lạnh lùng, đúng kiểu dầu muối đều không vào.
Đến giờ phút này cô nhóc vẫn không hề cảm thấy mình đã phạm phải sai lầm gì, dù cho người khác có khai ra cô là người âm thầm đứng sau lưng giật dây thì cô nhóc cũng sẽ nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879082/chuong-1069.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.