Hơn nữa, nếu như Hạ An Lan đã biết trước rồi thì sao, còn không dồn hắn vào chỗ chết à! Hắn không thể phiêu lưu mạo hiểm được, hắn không thể lại rơi vào tay Hạ An Lan.
Nhạc Bằng Trình nhớ lại những lời mà Hạ An Lan đã nói lúc mình đi ra từ cục cảnh sát. Càng nghĩ hắn càng cảm thấy đó là một lời ám chỉ, tựa hồ như muốn dùng hắn để câu Chu phu nhân. Nói lời dễ nghe, không phải là Hạ An Lan muốn hắn phối hợp thật tốt để bắt Chu phu nhân sao?
Nhạc Bằng Trình không khỏi run rẩy, Hạ An Lan thật là con mẹ nó đáng sợ!
Qua một hồi lâu, y tá mới quay trở lại. Thời điểm này, ở bệnh viện có rất nhiều việc, cô ta vội vàng chạy tới hỏi: “Làm sao thế, có chuyện gì?”
Sắc mặt của Nhạc Bằng Trình tái nhợt: “Giúp tôi tìm… Không, cô gọi giúp tôi 110 để cảnh sát tới đây, chính là hai anh cảnh sát đưa tôi tới đây sáng nay…”
Vốn hắn muốn bảo y tá tìm Hạ An Lan, nhưng hắn bỗng nhiên nhớ ra, làm sao y tá biết được Hạ An Lan là ai, sao có thể biết số của anh ta cơ chứ. Hắn nhớ ra người của cục cảnh sát đều nghe theo Hạ An Lan, chỉ cần tìm mấy người cảnh sát kia, bảo họ giúp hắn tìm Hạ An Lan là được.”
Y tá vừa nghe đã sửng sốt: “A?”
Nhạc Bằng Trình giục giã: “Cô nhanh chút đi, cứ nói là tôi có chuyện quan trọng.”
Y tá hơi mơ hồ: “Nhưng mà… Tôi phải nói thế nào chứ? Anh có nhớ tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879061/chuong-1048.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.