“Con người tôi làm việc gì cũng làm không tốt, duy chỉ có cái mũi rất thính. Nước hoa đó tôi không phân biệt được đó là loại nước hoa nào, nhưng tôi biết, chắc chắn là những người phụ nữ có tiền mới thường dùng. Vì trước đây tôi từng làm tài xế cho một gia đình có tiền, bà chủ nhà đó, hình như cũng dùng loại nước hoa có mùi này.”
Hạ An Lan nhíu mày, việc này, đúng là có chút tác dụng.
“Chỉ bấy nhiêu thôi sao?”
Người đó vô cùng sợ hãi, vì hắn thấy dáng vẻ không hề kinh ngạc của Hạ An Lan, hình như chẳng có chút hứng thú với những gì hắn vừa nói. Hắn run cầm cập nói: “Chỉ có, chỉ có bấy nhiêu thôi, lúc đó vì tôi quá nôn nóng có tiền, vốn chẳng có thời gian nghĩ những việc khác...”
Hạ An Lan lắc đầu: “Vậy thì, có chút đáng tiếc...”
Người đó hoảng lên, đồng tử co lại, toàn thân run lên: “Không không, Thị trưởng Hạ ngài đợi một chút. Tối hôm qua… Không đúng, là khoảng ba bốn giờ sáng hôm nay, có một cảnh sát vứt cho tôi một mảnh giấy, nói với tôi bảo tôi nói kẻ chủ mưu những chuyện này là một trong bốn nhà từng tranh chấp với ngài.”
Ngón tay Hạ An Lan giật giật. Cảnh sát? Xem ra trong Cục Cảnh Sát này cũng không phải tường đồng vách sắt, “Tên cảnh sát đó là ai, cậu có nhận ra không?”
Người đó liên tục gật đầu: “Có thể, có thể, tôi chắc chắn có thể nhận ra. Tôi sẽ không quên, nhìn sơ một cái là có thể nhận ra.”
“Còn gì khác không?”
Đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879050/chuong-1037.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.