Quá nửa đêm, bên ngoài trời không biết đã đổ mưa từ lúc nào.
Hạ An Lan bị tiếng mưa đập vào cửa sổ làm tỉnh giấc, anh mỉm cười ngồi dậy, nhìn Tô Ngưng Mi đang ngủ say bên cạnh.
Cô nằm nghiêng người về phía anh, trên mặt nở một nụ cười ôn hòa, hình như đang có một giấc mơ đẹp.
Sau ****, Tô Ngưng Mi chìm vào giấc ngủ rất nhanh, cũng rất quen thuộc. Có lẽ trong giấc mơ cô đã thực hiện được nguyện vọng của chính mình, ôm cô con gái của mình, vui mừng không kìm chế được.
Hạ An Lan nghiêng người nhìn cô rất lâu, càng nhìn càng mềm lòng.
Bây giờ anh mới biết, chắc con người đều giống nhau, trước khi trải qua chuyện yêu đương, mãi mãi sẽ không biết, hóa ra cuộc sống của mình thiếu sót nhiều thế nào.
Trước đây anh luôn cảm thấy cuộc sống của bản thân mỗi bước đều do chính anh khống chế, anh chẳng có thiếu sót gì, tình yêu chẳng quan trọng chút nào.
Nhưng đợi đến khi tình yêu đến, anh mới hiểu hóa ra người con gái này quan trọng với anh biết chừng nào.
Hạ An Lan nửa đêm thức giấc không ngủ được nữa, ngồi bên giường ngắm Tô Ngưng Mi rất lâu, nghe tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ, nhìn ngắm người con gái mình yêu, trong lòng Hạ An Lan cảm nhận sự yên bình mà trước đây chưa từng có.
Sáng sớm, tiếng tí ta tí tách ngoài cửa sổ vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Hạ An Lan nhẹ nhàng đứng dậy.
Anh mang đôi dép lê bước ra ngoài, đến bên ngoài cửa phòng của Nhạc Thính Phong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879043/chuong-1030.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.