Nhưng thật không ngờ, hóa ra trong lòng mẹ cậu, nguyện vọng quan trọng như thế, cũng có thể so sánh với việc cậu được nhận giấy khen, có thể thấy, việc học của cậu, đối với mẹ cậu mà nói quan trọng đến chừng nào.
Nhạc Thính Phong đột nhiên rất tự trách, thời gian qua rốt cuộc cậu tức giận gì chứ?
Cậu cố ý không đi học, khi thi cố ý thi không đạt chuẩn, nhưng vốn chẳng đổi lại sự sợ hãi của bao nhiêu người, ngược lại khiến mẹ âu cả ngày đến đêm đều bị thầy giáo phê bình, bị phụ huynh của các bạn học khác chê cười.
Cậu luôn nói cậu muốn làm một nam tử hán, bảo vệ mẹ cậu thật tốt, nhưng thực tế là, lại khiến mẹ cậu đau lòng rất nhiều.
Trước đây cậu vẫn cứ mãi dương dương tự đắc, cho rằng, bản thân rất thông minh, thật ra, cậu đã vô cùng ngu xuẩn.
Nhạc Thính Phong rất hối hận, cậu trước đây đúng là ngu xuẩn đến không tin được.
Nhạc Thính Phong nghiêm túc nhìn Tô Ngưng Mi, rất trịnh trọng nói: “Mẹ, chẳng bao lâu nữa, sẽ có ngày đó thôi.”
Lúc đó mắt Tô Ngưng Mi đã đỏ lên, đây là lần đầu tiên con trai cô hứa với cô về việc học hành, cũng là lần mà cậu nghiêm túc nhất.
Cô ra sức gật đầu: “Con trai, mẹ tin con. Con trai mẹ thông minh như vậy, nhất định có thể! Mẹ sẽ đợi ngày đó đến.”
Hạ An Lan vuốt vuốt tóc của Nhạc Thính Phong: “Đúng rồi, trước đây anh đã nói với em, đầu óc của Thính Phong nhà chúng ta cực kỳ thông minh, chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879039/chuong-1026.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.