Những người ở trong phòng lúc đó, có lẽ trừ Nhạc Thính Phong ra, những người khác đều có đờ đẫn, không hiểu Hạ An Lan đang làm cái gì.
Thực ra Nhạc Thính Phong cũng không biết Hạ An Lan đang làm gì, nhưng cậu cũng biết rằng, lão hồ ly này đã xuất chiêu rồi, những con người ngu ngốc kia, còn chưa biết phải đỡ như thế nào.
Sau khi lặp lại bốn năm lần liên tiếp như vậy, người đàn bà đó cuối cùng cũng ý thức được có gì đó không đúng. Bà ta chỉ thẳng tay vào mặt Hạ An Lan, nói: “Anh có ý gì, anh đùa tôi có đúng không. Tôi nói cho anh biết, chuyện hôm nay anh buộc phải giải quyết cho chúng tôi, phí tổn thất tinh thần của con gái tôi, viện phí của chồng tôi, các người đều phải bồi thường.”
Bà ta cuối cùng đã bị Hạ An Lan làm cho không còn chút nhẫn nại nào, khai ra mục đích cuối cùng.
Hạ An Lan dường như không hề tức giận chút nào, vẫn cực kỳ ôn tồn, cười nói: “Trước khi chị biết nói tiếng người, thì những lời của chị tôi không bao giờ nghe hiểu được. Mặc dù tôi biết rất nhiều thứ tiếng, nhưng rất xin lỗi, tôi không thể giao tiếp với những chủng loại không phải là người. Thế nên, trước khi ra điều kiện với tôi, phải học xem nên nói thế nào đã. Tôi nghĩ yêu cầu này của tôi không hề quá đáng chứ?”
Sau những lời đó, mọi người bỗng chốc hiểu ra rồi, hóa ra người ta cơ bản không coi chị là người, tôi không hiểu tiếng chị, vậy cứ để chị tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878982/chuong-969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.