Nhạc Thính Phong tức đến mức tê buốt hết răng. Cậu không hiểu nổi, một người đàn ông như vậy sao lại lên được chức thị trưởng, lẽ nào cấp trên chưa từng nghi ngờ về phẩm chất của hắn ta.
Hạ An Lan nói với Nhạc Thính Phong: “Mau về phòng ngủ, yên tâm nghỉ ngơi, đừng nghĩ gì cả. Cháu vẫn còn nhỏ, nghĩ ngợi nhiều quá cẩn thận không cao lên được.”
Nhạc Thính Phong tức giận nói: “Không cần chú quản.”
Cậu tức tối quay người đi, đi được hai bước, dừng lại: “Hồ ly già, cháu nói cho chút biết, chỉ nốt tối nay thôi. Tối mai mà chú còn dám trơ trẽn như vậy, cháu có cách làm cho mẹ cháu không thèm đoái hoài đến chú nữa.”
Nói xong, cậu tức giận rời đi.
Hạ An Lan xòe tay nhún vai, xem ra vấn đề giáo dục con cái thực sự vẫn cần tiếp tục nỗ lực mới được
Anh mỉm cười xoa cằm: “Nói ra chắc cháu không tin, thật sự chú mới là người bị sàm sỡ, đợi mẹ cháu tỉnh dậy rồi, chắc mẹ cháu sẽ nói cho cháu biết.”
Hạ An Lan liếc nhìn đồng hồ, đã gần 5 giờ rồi, ngoài trời cũng sắp sáng rồi, anh vội vàng quay về phòng.
May mà Tô Ngưng Mi vẫn chưa dậy, Hạ An Lan rón rén bước lên giường, vừa nằm xuống, Tô Ngưng Mi đã mở mắt ra: “Anh đi đâu rồi?”
Hạ An Lan giật mình, không phải chứ, sau cô ấy đã tỉnh rồi?
Anh nói nhỏ: “Ồ, vừa xuống nhà nói chuyện với con trai chúng ta.”
“Ồ...” Tô Ngưng Mi đáp lại một tiếng, rồi quay người ngủ tiếp.
Hạ An Lan bật cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878954/chuong-941.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.