Hạ An Lan bày tỏ: “Thế nhưng nếu không tiếp xúc với cháu, nếu chú không trở thành một người cha dượng tốt thì phải làm sao? Sau này, làm sao chú đi họp phụ huynh cho cháu được?”
“Cháu không cần chú đi họp phụ huynh cho cháu.” Nhạc Thính Phong đỏ mặt tía tai, quay đầu chạy lên gác.
Tô Ngưng Mi có chút khó xử “Thính Phong nhà em, tình khí không được tốt lắm. Anh… đừng trách nó…”
Hạ An Lan mỉm cười: “Không sao, cậu nhóc xấu hổ rồi.”
Tô Ngưng Mi lắc lắc đầu, xấu hổ? Sau cô không nhìn ra vậy!
Hạ An Lan ôm lấy vai cô: “Anh cảm thấy nó rất dễ chung sống.”
Mặc dù tính khí Nhạc Thính Phong không được tốt, nhưng, thực ra cậu là một thiếu niên rất nội tâm, rất cô đơn. Trong thời thơ ấu của cậu, sự thiếu hụt nghiêm trọng của vai trò “người cha”, khiến tâm hồn cậu cô đơn nhạy cảm, cũng tạo nên một vài thiếu sót về mặt tính cách.
“Hôm nay chắc anh phải ở lại đây thật rồi, anh không bảo thư ký đi theo, có lẽ hai ngày nữa mới quay về.” Hạ An Lan bảo thư ký ở lại, tạm thời giúp anh xử lý một vài việc không mấy quan trọng. Còn anh chạy đến đây bận việc đại sự của cuộc đời.
Tô Ngưng Mi đỏ mặt đáp: “Thế thì anh… ở lại đây. Thính Phong không sao đâu, thực ra nó rất dễ nói chuyện, chỉ là có lúc cứ cứng mồm cứng miệng vậy thôi.”
“Thế… sau này, phiền em chăm sóc cho anh rồi.”
Tô Ngưng Mi vội vàng nói: “Trước đây không phải em cũng làm phiền anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878936/chuong-923.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.