Chưa dứt lời, đầu dây bên kia đã cúp máy rồi.
“Alo... Alo… Alo…. Con trai…”Tô Ngưng Mi tiếp tục gọi vài tiếng.
Cô lo lắng đi đi lại lại trong phòng khách: “Ai chà, mình ngốc quá đi mất, sớm biết vậy đã không nói nữa. Không nói thì đã không có chuyện gì, nói ra rồi, nhất định nó sẽ về?”
Nhạc Thính Phong vừa nghe thấy Nhạc Bằng Trình quay về rồi, liền cúp máy luôn, chẳng nói chẳng giằng, quên cả lấy áo khoác, lập tức đứng dậy đi về.
Cậu biết rõ người cha khốn nạn của cậu quỷ quái đến mức nào, chỉ mình mẹ cậu ở nhà nhất định không địch lại nổi.
Nhạc Thính Phong nhớ đến Hạ An Lan, người đàn ông đó, không phải liên mồm nói sẽ đến thăm mẹ cậu sao? Lúc quan trọng thế này sao không đến?
Hức, bọn đàn ông này chẳng dựa vào ai được hết.
Lúc cấp thiết, còn không phải dựa vào đứa con trai là cậu sao.
…
Thím giúp việc luồn chậu cơm qua song sắt cửa nhà: “Xin cơm chứ gì, bà chủ nhà chúng tôi tốt bụng, cho các người đấy. Cầm lấy ăn rồi đi mau. Nếu như tiếp tục cãi cọ trước cửa nhà chúng tôi, tôi sẽ báo cảnh sát bây giờ.”
Nhạc Bằng Trình nhìn thấy cơm canh thừa trong chậu, phản ứng đầu tiên là muốn vồ lấy há mồm ăn ngấu nghiến. Thế nhưng vừa động đậy thì hắn bỗng nhớ ra không thể như thế này được. Hắn ta là ông chủ của Nhạc gia cơ mà, chỉ cần hắn ta vào nhà, thì muốn có tiền có tiền, muốn ăn gì mà không có. Nếu bây giờ hắn vồ lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878928/chuong-915.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.