“Cảm ơn anh, cảm ơn anh!” Nhạc Bằng Trình vô cùng cảm kích.
…
Nhạc Bằng Trình tiếp tục chịu giày vò thêm một ngày nữa. Rạng sáng ngày tiếp theo, cuối cùng Nhạc Bằng Trình cũng được thả ra.
Từ đồn cảnh sát đi ra, trong lòng hắn chỉ còn lại bốn chữ---- May còn sống sót.
Trong vài ngày vừa qua, hắn ta thực sự cảm thấy sắp chết đến nơi rồi.
Đến nay cuối cùng cũng được thả ra, hít thở không khí trong lành bên ngoài, tận hưởng ánh mặt trời rực rỡ, Nhạc Bằng Trình cảm thấy 20 vạn đô la Mỹ đó rất đáng.
Hắn đau đớn khắp mình mẩy, choáng váng loạng choạng đi xuống cầu thang.
Hắn ta không ngờ rằng nhìn thấy Đinh Phù trước cửa đồn cảnh sát.
Đinh Phù nhướn cổ, hóng người từ đồn cảnh sát đi ra.
Nhạc Bằng Trình nhìn thấy cô ta, sững sờ, suýt nữa hắn ta đã quên mất Đinh Phù. Hắn ta bất giác đi đến đó. Nhìn thấy Đinh Phù, thực ra hắn rất vui mừng. Dù sao cũng đã ở bên nhau hơn mười năm, hắn luôn nghĩ rằng mình rất thích cô ta.
Nhưng lúc sắp đi đến trước mặt Đinh Phù, hắn dừng lại, không đúng, lúc đó hắn chỉ muốn đưa mình ra ngoài. Nếu như bảo hắn chi 20 vạn đô la Mỹ để cứu Đinh Phù, hắn nhất định sẽ không làm.
Thế nên lúc đó về cơ bản hắn không hề nghĩ cho Đinh Phù, đã không phải là hắn chi tiền cho cô ta ra ngoài, thì tại sao cô ta lại được thả ra.
Nhạc Bằng Trình nhìn Đinh Phù từ đầu đến chân, mặc dù tinh thần không được tốt, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878920/chuong-907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.