Nhạc Bằng Trình nổi cơn thịnh nộ, hắn hăng hái trở về nước chuyến này để lo đại sự. Nhạc Bằng Trình cảm thấy sự phát triển ở nước ngoài mạnh mẽ không biết gấp bao nhiêu lần so với trong nước. Hắnnh sống ở nước ngoài nhiều năm như vậy không kể là đầu óc hay hiểu biết đều giỏi hơn người trong nước nhiều, giành lại đất đai đã mất là việc trong tầm tay. Nhưng hắn không ngờ rằng chưa khịp rời khỏi sân bay đã gặp ngay một đám nhà quê làm khó dễ, lại còn bị cười nhạo, không thể nhẫn nhịn nổi.
“Mẹ mày, muốn đánh nhau à…….” Nhạc Bằng Trình gào lên, vùng ra khỏi Đinh Phù, xông thẳng đến đánh nhau với một đám con trai.
Mấy hành khách trong nước và nhân viên an ninh vội vàng đến lôi ra. Nhưng đa phần đều là tới lôi Nhạc Bằng Trình ra khiến đám người đang đánh nhau với anh ta thừa cơ xông lên, cũng đánh anh ta được mấy cú.
Đợi đến lúc cảnh sát sân bay tới, Nhạc Bằng Trình đã bị đánh cho mặt mũi đầy máu rồi. Thế là, hắn ta đã chưa ra được khỏi sân bay lại còn bị đem thẳng tới đồn cảnh sát.
Cảnh sát vừa mới hỏi đám người đánh Nhạc Bằng Trình đã vội lên tiếng: “Chính anh ta đánh trước, rất nhiều người trông thấy.”
Nhạc Bằng Trình bị đánh cho mặt mũi bầm giập, khóe miệng còn vương máu, “Là bọn họ nói lời khiêu khích trước. Các anh xem tôi bị đánh ra nông nỗi này. Mười hai năm trôi qua tôi mới về nước, vốn dĩ cho rằng đất nước bây giờ phát triển nhanh như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878900/chuong-887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.