Chương trước
Chương sau
Lúc đó cậu đã nghĩ: Giờ này, bà cô Tô còn gọi đến làm gì, thị trưởng đại nhân đang giáo huấn người khác đó.
Cuộc họp hôm nay là thảo luận vấn đề cải tạo hệ thống thoát nước và đường điện của toàn thành phố. Cuộc họp này vốn dựa theo quy trình, hơn 8 giờ đã kết thúc rồi.
Nhưng, những quan viên này cứ đùn đẩy cho nhau, thoái thác trách nhiệm, ai cũng không muốn tiếp nhận gánh nặng.
Nếu thị trưởng trước đây còn giữ chức, việc này chắc ai cũng muốn giành làm, vì nếu quản không tốt, sẽ có một số người có thể kiếm lợi riêng.
Nhưng lần này Hạ An Lan đến, tất cả lợi ích đều đừng hòng kiếm được, nếu ngươi cứng đầu cố kiếm vẫn được, vậy thì cứ đợi đi ăn cơm tù đi.
Đừng thấy Hạ An Lan đến Hải Thành chẳng bao lâu, nhưng đã có không ít quan viên bị anh xử lý.
Anh nghiêm khắc như vậy, quan viên các bộ phận bên dưới đều rất sợ.
Những công tác cải tạo phức tạp như thế, chẳng ai muốn nhận, tốn sức nhưng lại không được lợi nhiều.
Nếu làm tốt, thì chẳng có lợi ích gì, nếu xảy ra chuyện, chắc sẽ phải tháo mũ quan.
Chính vì thế, cuộc họp vốn đã có thể kết thúc từ sớm lại cứ kéo dài mãi cho đến tận bây giờ.
Hạ An Lan vốn đã phát cáu với những người này, lấy tiền của người nộp thuế, hưởng thụ đãi ngộ của lãnh đạo, nhưng lại chẳng có chút dáng vẻ cần có của một quan chức chính phủ gì cả.
Không muốn nhận, vậy ai cũng đừng hòng rời khỏi, không ăn cơm, đói, muốn đi vệ sinh, cũng phải nhịn!
Làm đến mức các quan viên ngồi đó từng người từng người bị giáo huấn như con nít vậy chẳng ai dám mở miệng.
Nhưng vào đúng giờ phút căng thẳng này, điện thoại reo lên, lại còn có chuông, lúc đó thư ký thật muốn chết đi, sao cậu lại quên chuyển sang chế độ rung chứ.
Vừa ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt Hạ An Lan đang nhìn qua, ánh mắt đó khiến thư ký cảm thấy đầu và cổ mình sắp phải tách rời rồi.
Cậu lạnh cóng, lấy điện thoại ra, Hạ An Lan nhìn thấy cái tên bên trên là ai: “Thị trưởng, cuộc gọi này... Ngài xem?”
Thư ký vốn tưởng lúc này, Hạ An Lan chắc chắn sẽ không nghe, nhưng không ngờ… Ngài ấy chẳng cần suy nghĩ lâu đã trực tiếp giành lấy điện thoại từ tay thư ký.
Thư ký thở phào nhẹ nhõm, quả bom đi rồi, cậu cứ tưởng Hạ An Lan sẽ ra ngoài nghe, nhưng không ngờ, ngài ấy trực tiếp ở trong phòng họp nghe, chẳng cần ra ngoài.
Trong lòng thư ký đầy bất ngờ, Hạ thị trưởng mà anh quen biết tuy rất đen tối, siêu đen, nhưng công tác đối đãi, trước giờ đều rất tỉ mỉ, cực kỳ nghiêm túc.
Không ngờ, lần này lại...
Hihi, xem ra địa vị của Tô tiểu thư trong lòng thị trưởng quả là siêu phàm.
Không sai, sau này chính là Tô tiểu thư, trước đây cô ấy đơn thuần, cô ấy không biết, không thể hiểu thị trưởng cực kỳ để tâm đến cô, sau này, cô sẽ hiểu thôi.
Sau đó thư ký và tất cả mọi người đang ngồi, cùng nghe Hạ An Lan nói chuyện điện thoại.
Đây cũng là lý do vì sao Hạ An Lan khi nói chuyện với Tô Ngưng Mi, lại đơn giản, khách khí như vậy.
Tô Ngưng Mi nghe xong chắc sẽ cảm thấy, Hạ An Lan nói chuyện sao lại như thế, sao hôm nay lại lạnh lùng với cô như vậy.
Nhưng, tất cả những người ngồi ở đây đều cảm thấy, thị trưởng thật dịu dàng, nói chuyện thật êm tai, nếu nói chuyện với họ cũng thế thì tốt quá.
Trong lòng thư ký thầm cảm thán: Mẹ ơi, thị trưởng lúc đang họp còn có thể nghe điện thoại của Tô tiểu thư, còn dịu dàng như thế, nguyên tắc của ngài ấy đâu rồi? Còn có nguyên tắc không, đây chẳng phải thẳng tay đâm một đao vào con tim cô độc của cậu sao?
Không nói nữa, đau lòng quá!
Hạ An Lan nhìn mọi người một lượt: “Nói đi, chẳng phải đều có lý do cả sao? Hôm nay tôi có rất nhiều thời gian, các người nói bao nhiêu thì tôi sẽ nghe bấy nhiêu.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.