Ảcũng cảm thấy, con người Nhạc Bằng Trình cũng không tệ, có tiền, đối với ả cũng xem như rất say đắm, hơn nữa, tướng mạo cũng không tệ.
Bình thường ra ngoài, không biết có bao nhiêu người ngưỡng mộ ả, ả vẫn luôn dương dương tự đắc.
Nhưng, hôm nay không biết vì sao, nhìn người đàn ông trên ảnh xong, nhìn lại Nhạc Bằng Trình, cao thấp đã lập tức so sánh thấy rõ.
Thế nên, con người luôn sợ so sánh, một khi đã so, xấu đẹp, đều được đem bày ra rõ ràng cả.
Cũng chẳng trách người ta là thị trưởng, còn hắn chỉ là một phế vật cậy trong nhà có chút tiền, chẳng làm nên trò trống gì.
Tuy nói mấy năm nay hắn ở nước ngoài chẳng làm gì cả, nguồn gốc cung cấp cuộc sống cho hắn, vẫn là từ Nhạc gia, chỉ là hắn không thể trở về, không thể kế thừa gia sản, nhưng cuộc sống vẫn không cần lo lắng gì.
Nhưng, điều này cũng không thể thay đổi, sự thật hắn là một phế vật.
Trong lòng Đinh Phù có chút hối hận, năm xưa ả không hiểu biết, cứ tưởng đàn ông như Nhạc Bằng Trình đã rất tốt rồi, bây giờ mới biết, hắn so với Hạ An Lan, cả phân cũng không bằng.
Nhạc Bằng Trình chỉ biết tức giận, đâu biết trong lòng Đinh Phù giờ đã ghét bỏ hắn.
Sau khi hắn mắng hết những người có thể mắng, cuối cùng đã bình tĩnh lại một chút.
“Sao tại sao bà lại nói tôi biết những chuyện này, bà muốn làm gì?”
“Vì tôi có thù với Hạ gia.”
Nhạc Bằng Trình lập tức truy hỏi: “Bà có thù với Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878859/chuong-846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.