Thư ký gật đầu: “Là tôi phí lời, nhưng những gì tôi nói đều là sự thật. Dù cho ngài bắt tôi tăng ca, tôi cũng chịu, nhưng hôm nay ngài tuyệt đối không thể về như thế được. Trời tối quá rồi, rất nhiều đèn đường đều không sáng nữa, ngài về như vậy nguy hiểm hơn ban ngày mấy chục lần. Tôi không thể để ngài đi mạo hiểm như vậy được.”
Thư ký cứ cản trước mặt Hạ An Lan, nói gì cũng không chịu tránh ra.
“Cậu đi tìm một chiếc thuyền cho tôi, ngồi thuyền về nhà.”
“Hả? Ngài thật sự không về không được sao?”
“Đúng, không về không được.”
“Thị trưởng, ngài không thể tùy hứng như vậy được.”
“Đi chuẩn bị.”
Thư ký thấy nói gì thêm cũng vô dụng, đành quay người đi chuẩn bị thuyền, cậu cũng cảm thấy rất tuyệt vọng, ông chủ quá tùy hứng rồi.
Tô Ngưng Mi nằm trên sofa ở phòng khách, cứ mãi đợi Hạ An Lan, nhưng anh vẫn chưa về, trên tay cô cằm cái điều khiển từ xa không biết lúc nào đã ngủ quên mất.
Bên ngoài một tiếng sấm cực lớn nổ vang, khiến Tô Ngưng Mi bừng tỉnh.
Cô vội mở mắt, ngồi bật dậy khỏi sofa.
Tim cô đập mạnh vài phút, mới dần bình tĩnh lại.
Tô Ngưng Mi dụi dụi mắt, sao mình lại ngủ quên nhỉ. Cô ngẩng đầu nhìn chiếc đồng hồ treo tường, đã hơn 11 giờ rồi, giờ này, Hạ An Lan vẫn chưa về.
Trong lòng Tô Ngưng Mi có chút lo lắng, đồng thời cũng có chút thất vọng.
Anh đã đồng ý nói buổi tối sẽ trở về cùng ăn lẩu, vậy mà, đến giờ vẫn chưa về.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878806/chuong-793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.