Trong suốt trò chơi, gần như thư ký chẳng có chuyện gì để làm.
Tô Ngưng Mi vui sướng đến mức nụ cười trên khuôn mặt cô chưa từng biến mất. Vốn dĩ cô khá mất tự nhiên khi tiếp xúc với Hạ An Lan, nhưng chỉ sau mấy ván bài, cô đã hoàn toàn không còn ngại ngùng và lúng túng nữa, chỉ còn lại sự vui sướng. Cô cũng nói chuyện nhiều hơn với Hạ An An, dường như khoảng cách giữ hai người bỗng chốc đã được thu ngắn lại.
Tô Ngưng Mi nói: “Từ sau khi con trai tôi được 5 tuổi, tôi không thắng nổi nó nữa. Nó chẳng biết nhường tôi một chút nào. Lần này, tôi phải để nó lác mắt, tôi đánh bài cũng không tệ như thế.”
Thư ký ở bên cạnh cười “Ha ha”, có tin sau khi quay về nếu không mang theo thị trưởng Hạ của chúng tôi, cô sẽ thua vô cùng thảm hại không?
Hạ An Lan mỉm cười: “Đánh bài, kỹ thuật tất nhiên quan trọng, nhưng mà vận may cũng quan trọng không kém, có thể là hôm nay vận may của em tương đối tốt.”
“Tôi cũng cảm thấy mình chưa bao giờ may mắn như hôm nay.”
Thư ký bĩu môi, không phải là cô may mắn mà là vì có người giúp cô thôi.
Hạ An Lan nhìn thấy động tác lén lút vừa nãy của thư ký, anh cho rằng cậu ta vì bị thua nhiều lần tâm trạng không vui, an ủi nói: “Chàng trai trẻ, đừng nản lòng! Tôi đã thua bao nhiêu năm rồi, ngày hôm nay cũng mới trở mình được.”
Thư ký cũng không giải thích, vội vàng gật đầu: “Vâng. Vâng. Ngài nói rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878755/chuong-742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.