Hạ An Lan nhớ lại, lúc về, Tiểu Ái có nói, cô giáo chủ nhiệm lớp Thanh Ti hy vọng cô bé mau chóng trở lại trường, tham gia cuộc thi toán học.
“Thanh Ti của chúng ta giỏi quá, đúng lúc, hôm nay con không phải đi ngay, để con đưa con bé đi.”
Hạ An Lan đón lấy xe đẩy của bà lão từ tay ông lão, đẩy bà đi từ từ.
Bước vào thang máy, anh hỏi: “Cha mẹ dạo này thế nào, có khỏe không ạ?”
Bà lão cười nói: “Khỏe, khỏe lắm, ngày nào cũng đánh bài buôn chuyện với hàng xóm, sống vui hơn hồi trước nhiều. Hồi trước, mặc dù nhà chúng ta to, nhưng cuộc sống tẻ nhạt hơn bây giờ nhiều, mẹ còn không đành lòng rời khỏi đây.”
Hạ An Lan cười nói: “Xem ra, Du Dực đón cha mẹ về đây là đúng rồi.”
“Chứ còn gì nữa, Du Dực quả thật không tồi. Con rể mà còn làm được nhiều việc hơn con ruột anh đấy.”
“Vâng vâng, từ nay về sau con sẽ học tập Du Dực. Tiểu Ái thì sao, cơ thể vẫn tốt chứ ạ?”
Nói đến con gái, bà lão có chút xót xa: “Vẫn ổn, gần đây không ăn được nhiều, nghén nhiều lắm, bây giờ cũng không biết thể chất con bé thế nào. Mẹ hy vọng chỉ nôn ói thời kỳ đầu thôi, nhất dịnh đừng như một số người, nôn ói lâu lắm.”
Hạ An Lan nghe thế liền cảm thấy buồn bã: “Đúng là chuyện khiến người lo lắng, chuyện này còn cách nào khác không?”
Bà lão lắc đầu: “Làm gì có cách nào, chỉ có thể cố gắng hết sức cho con bé ăn nhiều hơn những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878740/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.