Hạ An Lan dẫn ông lão đến thẳng chỗ giam giữ Hạ Như Sương. Anh không đưa ông lão đi gặp Hạ Như Sương luôn, mà đến phòng giám sát trước.
Lúc ông lão nhìn thấy Hạ Như Sương trong máy giám sát, sợ giật cả mình.
Bởi vì ông nhìn thấy tình trạng của Hạ Như Sương hình như cực kỳ tồi tệ, tay chân dường như đều gãy hết, bất động ngồi đó, giống như một cái xác chết vậy.
“An Lan, chuyện này là thế nào? Sao Như Sương lại bị giam ở đây, nó làm sao vậy? An Lan, đây… đây chắc không phải là anh làm chứ? Sao anh lại làm thế được… dù sao nó cũng là…”
Hạ An Lan nóng nảy ngắt lời ông: “Cha, cha cũng không hỏi xem rốt cục thì Hạ Như Sương đã làm gì, thì con mới bảo người bắt cô ta lại chứ?”
“Tôi… tôi không cần biết nó đã làm gì, xã hội pháp trị như bây giờ, cho dù là làm gì sai trái, cũng không nên dùng hình phạt như thế này chứ?” Ông Hạ vẫn chưa biết rốt cục Hạ Như Sương đã làm gì. Cơ bản ông cũng không biết được, cô con gái nuôi mà ông đem về, ra tay hết lần này đến lần khác, suýt nữa giết chết con gái ruột của ông.
Ông tưởng rằng những việc làm sai trái của Hạ Như Sương nên để pháp luật trừng trị, chứ không phải kiểu này.
Hạ An Lan cười lạnh: “Sai? Cha nghĩ rằng cho dù cô ta làm bất cứ việc gì sai trái, cũng có thể được tha thứ sao? Cho dù cô ta giết chết con gái cha, thì dù không phán cô ta tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878704/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.