Du Dực vẻ mặt buồn bực: "Chuyện tốt? Chuyện tốt gì chứ?"
Nhiếp Thu Sính đấm anh hai cái: "Ai nha, bây giờ nói anh cũng không hiểu, anh mau đi trộn nhân bánh đi."
"Thật không có việc gì sao?"
"Đương nhiên không có việc gì."
Dưới sự chỉ đạo của Nhiếp Thu Sính từ khoảng cách hai thước, Du Dực đem nhân bánh trộn ngon lành.
Du Dực vui vẻ một lúc liền quên chuyện vừa nãy, bưng nhân sủi cảo lên cho Nhiếp Thu Sính thấy:" Vợ thấy thế nào, anh rất lợi hại phải không. Em xem nhân bánh trộn thơm thế nào?"
Đây là lần đầu tiên Du Dực làm sủi cảo, anh thấy thật mới lạ. Trước kia cứ nghĩ là khó khăn phức tạp hơn chuyện đánh người nhiều, anh nhất định là sẽ không học nổi, không ngờ lại đơn giản như vậy.
Nhiếp Thu Sính ngửi thấy mùi liền cảm thấy không thoải mái, mau chóng lùi về phía sau gật đầu: "Ừ, hương thơm lắm, mau để xa ra một chút."
cô bịt mũi, muốn ngăn cái mùi sủi cảo ở bên ngoài.
Du Dực nhanh chóng bỏ xuống, anh lo lắng nói: "Vợ ơi, em cứ như vậy không ổn đâu, đi, mau đi bệnh viện thôi."
Nhiếp Thu Sính lắc đầu: "Không cần đâu, tự em biết mà."
Sau đó làm cơm chiều, sắc trời bên ngoài đã có chút u ám, mặt trời cũng đã xuống núi. Cô không muốn gây náo động khiến mọi người bất an, tuy nói là cô có chút nghi ngờ, nhưng cũng không dám khẳng định.
Trước đây Nhiếp Thu Sính từng mang bầu Thanh Ti, nhưng lúc đó tuổi cô còn nhỏ, cái gì cũng không hiểu, hơn nữa đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878694/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.