Tuy nhiên, giờ phút này, cô ta muốn nghĩ điều gì thì cũng đều vô ích.
Không biết cô ta còn có cơ hội được nhìn thấy ánh mặt trời nữa hay không!
Trong miên man suy nghĩ, Hạ Như Sương lại hôn mê lần nữa.
Ở một chỗ khác, vẫn luôn có người theo dõi nhất cử nhất động của cô, ngay mặt tường đều có camera theo dõi, góc độ nào cũng có.
"Hạ thị trưởng dặn dò nhất định phải moi được lời khai từ miệng cô ta, chúng ta lại dùng hình như vậy, không thẩm vấn, có sao không? Làm sao báo cáo kết quả đây?”
"Muốn khiến một người mở miệng thì trước hết phải tìm được nhược điểm của kẻ đó, sau đó mới có thể đánh tan hàng phòng ngự của ả. Nhưng cậu xem, ả đàn bà này, cậu thấy có thể hỏi ra cái gì sao? Nếu là người thường thì đã sớm khai ra toàn bộ rồi, còn cô ta, trong suốt thời gian bị tra tấn cũng chỉ kêu gào thảm thiết, trong lời nói chẳng có chút gì hữu dụng, còn hết lần này đến lần khác ngoan cố nói cô ta trong sạch."
"Thật đúng là có chút khó xơi đây."
"Không cần nóng vội, cứ cẩn thận nhìn xem, tôi không tin cô ta là mình đồng da sắt. Mà kể cả có là thế, tôi cũng sẽ đục ra một lỗ trên người cô ta."
…
Ngày hôm sau, Hạ An Lan đi làm mang theo đôi mắt thâm quầng đen sì. Trước khi ra ngoài Nhiếp Thu Sính lo lắng hỏi anh mấy câu. Đến tòa thị chính, sau khi xuống xe, ai cũng đều dùng ánh mắt khác thường nhìn anh.
Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878687/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.