Hạ Như Sương thuận lợi tìm được ngăn tủ đựng đồ của y tá Tôn, lấy được bộ đồng phục y tá mà không bị ai phát hiện ra cả, mà kể cả cho dù bị phát hiện thì cũng chẳng có ai để ý đến cô ta.
Vì thế, cô ta đi vào toilet, lột bỏ bộ tóc giả trên đầu, tẩy lớp trang điểm trên mặt, mặc bộ đồng phục y tá, lại ngẩng đầu, đội chiếc mũ y tá lên rồi đeo khẩu trang, bưng khay đựng thuốc thường được dùng để tiêm cho Diệp Kiến Công đã được bơm thêm pê-ni-xi-lin vào.
Cô ta hít sâu một hơi, tự nhủ bản thân không cần lo lắng thêm nữa, sinh tử đều trong một khoảnh khắc này thôi.
Hai mươi năm trước, cô ta đã phải mạo hiểm “giết” Tiểu Ái để đổi lấy bao nhiêu năm vinh hoa phú quý, tuy rằng Tiểu Ái không chết nhưng bao nhiêu năm rồi, đâu có ai nghi ngờ cô ta là hung thủ chứ?
Nếu không phải do Nhiếp Thu Sính đột nhiên xuất hiện thì cuộc sống của cô ta sẽ vẫn sóng yên biển lặng như cũ, không có gì thay đổi cả.
Hạ Như Sương luôn tin tưởng rằng, chỉ cần cô ta dám mạo hiểm thì nhất định mọi chuyện sẽ thành công.
Lần này, cô ta muốn tiếp tục vì chính mình mà tranh thủ thêm 20 năm nữa, nếu hồi nhỏ cô ta từng thành công một lần thì hiện giờ nhất định có thể tiếp tục thành công.
Hạ Như Sương bưng khay thuốc, đi thẳng một mạch đến cửa phòng bệnh của Diệp Kiến Công. Ngoài cửa phòng có bốn người đang đứng, còn nhiều hơn hồi sáng, xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878669/chuong-656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.