CÔ GIÚP TÔI GIẾT NGƯỜI, TÔI CHO CÔ TIỀN
Mặc dù y tá Tôn cần tiền, nhưng cô ta cũng không phải là kẻ ngốc, không ai cho người khác nhiều tiền như vậy mà không có lý do gì, cô ta hỏi: “Cô muốn tôi làm gì?”
“Thông minh!”. Hạ Như Sương khen một câu. Cô ta liền lấy pê-ni-xi-lin trong túi ra: “Cô chỉ cần tuỳ tiện dùng một chút thuốc này trên người Diệp Kiến Công là được.”
Y tá Tôn sợ hãi: “Cái này... Có phải... Thuốc độc không?”
Hạ Như Sương lắc đầu: “Đương nhiên không phải thuốc độc, đây chi một chút pê-ni-xi-lin mà thôi.”
Y tá Tôn vừa nghe thấy thế liền sợ tới mức trợn tròn mắt, liên tục lùi về hía sau: “Pê-ni-xi-lin... Cái này không phải độc dược, nhưng Diệp Kiến Công lại dị ứng nghiêm trọng với pê-ni-xi-lin.”
Hạ Như Sương cười lạnh: “Vậy thì sao? Cô có thể chọn cách không phối hợp với tôi rồi chờ bọn đòi nợ thuê đến tận cửa. Đến lúc đó... đừng nói là làm y tá mà ngay cả gia đình cô cũng không được yên ổn. Tôi còn nghe nói, công ty đòi nợ này không gì là không dám làm. Hơn nữa, cô còn đi vay nặng lãi, nếu cô không xoay được tiền trả cho bọn chúng thì sẽ bị bán ra nước ngoài làm gái để kiếm tiền. Nếu vận khí tốt thì có thể sẽ được bán sang châu Âu, châu Mỹ, nhưng nếu vận khí kém thì... sẽ bị bán sang châu Phi. Tôi nghĩ nếu cô đến đó, không được bao lâu sẽ mất mạng thôi...”
Nháy mắt, sắc mặt y tá Tôn đã trắng đến không còn một giọt máu, vô cùng tái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878667/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.