Chương trước
Chương sau
Những gì cô nói đều là thật, đứa con này của cô từ nhỏ đến lớn tính khí thế nào cô còn không biết sao?
Xem ra, thằng nhóc này trước mặt người khác, còn biết giữ chút thể diện.
Nhưng như vậy cũng tốt, người nhà họ Hạ thích thằng ngốc này, sau này lớn lên rồi, chẳng phải sẽ dễ dàng cưới Thanh Ti về sao.
Tinh thần Tô Ngưng Mi phấn chấn, đột nhiên cô tràn đầy niềm tin vào tương lai, giống như nhìn thấy ánh sáng mùa hè ở phía trước đang chiếu sáng. Trước đây cô sống rất nhàm chán, ngoài bồi dưỡng con trai, con chẳng còn nguyện vọng nào khác.
Nhưng con trai trước mắt ngày một lớn, đợi sau khi cậu trưởng thành, sớm muộn có một ngày, cậu không cần cô nữa, đến lúc đó, cô cũng không biết phải làm thế nào.
Nhưng nay thì tốt rồi, bây giờ cô đã có mục tiêu mới rồi.
...
Phòng làm việc, Hạ An Lan nhìn thời gian, đã 10 giờ, thời gian cũng tương đối rồi, anh hỏi thư kí: “Diệp Kiến Công thế nào rồi? Có chịu khai chưa?”
Hạ An Lan tuy bên ngoài nhìn có vẻ là một người rất ấm áp, nhưng anh che giấu khuyết điểm của mình rất lợi hại.
Chuyện của Tiểu Ái anh luôn để trong lòng, chưa từng buông lỏng một phút. Bọn người Diệp Kiến Công Hạ Như Sương, anh luôn nhớ mãi trong lòng chưa từng quên.
Ai từng hãm hại Tiểu Ái, anh đều sẽ không buông tha.
Thư ký nói: “Diệp Kiến Công cuối cùng cũng đã gật đầu rồi, cũng đồng ý khai ra rồi, nhưng thức suốt mấy ngày nay, khi chuẩn bị nói, đột nhiên ngất đi, hơn nữa hơi thở rất yếu. hiện ông ta ở bệnh viện vẫn chưa tỉnh lại. Đợi sau khi ông ta tỉnh lại, tôi sẽ báo với ngài ngay.”
Sắc mặt Hạ An Lan đột nhiên trở nên rất khó coi: “Hôn mê?”
Thư ký gật đầu: “Vâng, ông ấy đã có tuổi, bác sĩ nói... Chịu không nổi thẩm vấn nặng như thế.”
“Cậu đến bệnh viện, tôi muốn ông ta lập tức tỉnh lại, nói với bác sĩ bất kể dùng thuốc gì, dù cho khiến ông ấy ngày mai chết đi, chỉ cần hôm nay phải khai ra hết cho tôi.” Lòng nhẫn nại của Hạ An Lan đã sắp dùng hết rồi, nếu không phải Diệp Kiến Công còn biết một số bí mật vẫn chưa khai ra, anh sớm đã khiến lão chết trong tù rồi, sao có thể để cho lão sống đến bây giờ. Đáng ra lão phải chết sớm mới đúng.
Thư ký lạnh cóng, nhìn ánh mắt Hạ An Lan, bất giác đổ mồ hôi lạnh khắp người. Ánh mắt đó áp bức đến mức hắn không ngẩng được đầu lên, lập tức gật đầu: “Vâng, tôi sẽ đi ngay.”
Trước giờ thư ký chưa từng thấy sát khí đáng sợ như thế trong mắt Hạ An Lan, khiến cậu vô cùng sợ hãi.
Cậu lập tức chẳng dám ở lại lâu, vội vã ra ngoài đi đến bệnh viện.
Lúc này cậu thật sự mong Diệp Kiến Công mau chóng tỉnh lại, nói hết tất cả những việc xấu trước đây hắn từng làm ra.
Sau khi thư ký rời khỏi, Hạ An Lan cầm điện thoại trên bàn lên bấm một dãy số: “Gần đây Hạ Như Sương có hành động gì không?”
“Không có, gần đây ả rất thật thà, chẳng có hứng đi đâu cả, cứ ở suốt trong nhà.”
“Tiếp tục giám sát.”
“Vâng.”
“Các cậu nhất định phải chắc chắn, Hạ Như Sương nằm trong phạm vi khống chế của các cậu. Nếu lỡ lúc tôi bảo các cậu khống chế ả, phải lập tức bắt ả cho tôi.”
“Vâng, ngài yên tâm, chúng tôi hiểu.”
Hạ An Lan đặt điện thoại xuống. Tài liệu hôm nay thư ký vừa đưa đến cho thấy, Diệp Kiến Công và Hạ Như Sương đúng là có quan hệ, hơn nữa giữa hai người qua lại đã nhiều năm. Nhưng tạm thời manh mối tìm được đều là qua lại tiền bạc giữa hai người. Du gia tham dự buôn lậu trên biển, hình như Diệp gia cũng có tham gia.
Nhưng những điều này vẫn chưa thể chứng minh Hạ Như Sương chỉ thị Diệp Kiến Công đi giết Tiểu Ái, nhất định phải khiến Di
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.