Trong lời nói của Hạ An Lan để lộ sự thoải mái. Anh vốn tưởng không ôm hy vọng, ai ngờ người cần tìm, lại chẳng tốn một chút công sức nào.
Anh cả Tô gia nét mặt kinh ngạc nói: “Thật sao, còn có chuyện này à? Thật không ngờ, đúng là trùng hợp quá! Nhưng, cậu chắc chắn là cháu trai tớ đã cứu Thanh Ti à?”
Hạ An Lan gật đầu: “Chắc chắn, chỉ cần tối qua khi xe rời đi, cậu bé ngồi trên xe chính là cháu cậu, thì không sai được.”
Anh cả Tô gia thổn thức: “Tiểu tử đó... Em gái tớ nói trời sinh nó ngang bướng, cương quyết, mới tý tuổi, đã chẳng nghe lời ai, đang dạy dỗ nó việc này. Tớ cũng sắp phiền chết được. Thật không ngờ, nó lại còn biết cứu người.”
“Trẻ con, làm gì có đứa nào trời sinh ra đã hư hỏng. Con trai ở tuổi này, đều thường có chút ngang bướng, nhưng trong lòng nó dù gì cũng chẳng bị thói đời làm hư hỏng, vẫn rất thuần khiết.”
Anh cả Tô gia cười cười: “Vậy cậu còn chưa hiểu thằng cháu của tớ rồi. Nhưng nó có thể làm việc này, tớ thật sự rất vui. Tớ sẽ gọi điện cho em gái tớ ngay, để nó biết tin mà đến đây.”
Gọi điện cho Tô Ngưng Mi, anh nói: “Alo, Mi Mi, em đang ở đâu vậy? Không ra ngoài chơi chứ?”
“Không, em đang dọn hành lý.” Tô Ngưng Mi dùng vai để giữ điện thoại, vừa nói, vừa gấp quần áo.
“Khoan hẵng dọn, mau đến đây.”
“Sao thế? Anh không phải đến nhà bạn anh Hạ Thị Trưởng dùng cơm sao?”
Anh cả Tô gia nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878619/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.