"Anh... đau em... Em chỉ nói sự thật thôi mà..." Thanh Ti quệt miệng, che mặt nhưng trong ánh mắt cô bé vẫn mang theo ý cười. Cô bé không ngờ lại có thể gặp được anh trai nhỏ đã cứu mình khi trước ở nơi này, tuy rằng đã lâu không gặp anh ấy nhưng mà Thanh Ti chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra anh ấy đang ở đây.
Nhạc Thính Phong cong tay búng vào sau gáy Thanh Ti: "Em còn biết đau hả, sao vẫn cứ chạy loạn thế hả? Lần trước anh giáo huấn em chắc là em quên rồi phải không, giỏi, vết sẹo vừa lành liền đã quên đau..."
Cô nhóc này càng lớn càng thông minh xinh đẹp, quả thực là vô cùng xinh đẹp, cô bé đứng trong đám người là vô cùng chót mắt, đối với bọn buôn người luôn trà trộn ở nơi công cộng thì cô bé này quả thực là một khối thịt kho tàu thơm ngon, hấp dẫn, chuyên trị để xơi tái.
Đáng tiếc là cô bé này không chịu nghe lời gì cả, không chịu đi cùng người lớn mà cứ thích chạy loạn bên ngoài. Nếu không phải lần này cậu lại gặp được cô bé thì ai có thể đảm bảo được rằng sau này cô bé ngốc này có thể dễ dàng tìm về chứ hả?
Nhạc Thính Phong lắc đầu, nhất thời cảm thấy trong lòng mình có chút lo lắng. Cô bé ngốc này quả thật rất biết cách khiến người khác phải quan tâm mà. Hai kẻ tâm thuật bất chính kia thấy mình bị hai đứa trẻ phớt lờ, chúng cứ nói nói cười cười, ngọt ngào xưng anh gọi em vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878606/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.