Mẹ anh sẽ đòi hỏi cô đủ mọi chuyện, giống như loài bọ hút máu, hút đến khi cô cạn kiệt sinh lực, tìm đủ mọi cách để lợi dụng cô. Nếu nhà họ Hạ có thể vĩnh viễn trường tồn, Thu Sính có thể vĩnh viễn dựa vào một cây đại thụ này thì mẹ anh sẽ coi trọng cô cả đời. Nhưng một khi nhà họ Hạ gặp chuyện không may thì người đầu tiên chà đạp mẹ con cô chính là mẹ ruột của anh. Anh cưới Nhiếp Thu Sính là muốn cho cô hạnh phúc, bình an, mà không phải để cô bị chính mẹ ruột của anh lợi dụng. Vì thế, anh nhất định phải nói rõ ràng mọi chuyện, dứt khoát cự tuyệt, không thể do dự được.
Biểu tình của bà Du trở nên tức cười, miệng bà ta run rẩy: "Mày... Mày... Du Dực, mẹ là mẹ của mày, sao mày có thế nói mẹ như vậy, trong lòng mày mẹ là loại người như vậy sao? Mày không cần chỉ vì nịnh nọt nhà vợ mà chửi bới mẹ ruột của mày như vạy chứ."
"Chính vì con coi mẹ là mẹ của con nên con mới không muốn mẹ gây thêm lỗi lầm nữa, mẹ đã gây chuyện như thế thì kết quả ra sao mẹ cũng nên tự mình nếm thử đi, trên đời này không có ai là thánh phụ hay thánh mẫu cả, không ai có nghĩa vụ phải tha thứ cho những chuyện mà mẹ đã làm."
Lời nói của Du Dực khiến Hạ An Lan càng thấy anh vừa mắt hơn. Anh chàng Du Dực này không phải kẻ bất hiếu, không hề suy nghĩ đến cha mẹ, nhưng cách làm của cậu ta lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878599/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.