Chương trước
Chương sau
Bóng đêm thâm trầm, ánh trăng ngoài cửa sổ như một khối ngọc trong suốt đính trên nền trời. Hạ An Lan vẫn chưa ngủ mà ngồi trong thư phòng xử lý công việc.
Anh dự tính ngày mai nghỉ một hôm để dành trọn thời gian vui Tết Trung thu với người nhà, vậy nên anh mới cố gắng đem công việc ngày mai xử lý trước cho xong xuôi hết. Hạ An Lan cũng không cảm thấy mệt mỏi hay buồn ngủ. Anh cảm thấy mình như trở lại quãng thời gian hồi học đại học, tuổi trẻ khí thịnh, sức lực mỗi ngày dùng mãi cũng không hết.
Điện thoại trên bàn chợt đổ chuông, anh nhấc máy, trả lời: "Alô."
"Thị trưởng, Diệp Kiến Công vừa hôn mê."
"Bác sỹ kiểm tra thế nào rồi? Có nguy hiểm tính mạng không?"
"Bác sỹ nói lão chịu áp lực quá lớn, hơn nữa hai ngày liên tục không được nghỉ ngơi, cho nên..."
"Chỉ cần không chết, cứ tiếp tục, nhất định phải làm cho lão mở miệng."
"Đã rõ."
Hạ An Lan buông điện thoại. Hôm nay, sau khi Hạ Như Sương rời đi, trong đầu anh bồi hồi nhớ lại chuyện xưa, lúc Tiểu Ái bị bắt cóc, còn có trận cháy lớn đó. Chuyện Tiểu Ái bị bắt cóc là do lúc trước Hạ Như Sương dẫn cô ra ngoài ngắm cảnh, sau lại có trận cháy lớn chẳng biết từ đâu ra. Bọn bắt cóc vốn đã đáp ứng nhận tiền chuộc, sau này cảnh sát điều tra lại xác nhận, nghi ngờ khả năng cố ý phóng hỏa là rất lớn.
Chuyện này khiến anh càng thêm nghi hoặc, bọn họ nếu đã đồng ý nhận tiền chuộc thì cớ sao lại vẫn cố phóng hỏa.
Còn có Hạ Như Sương, căn cứ vào kết quả điều tra trước mắt, cô ta cùng Diệp Kiến Công trong lúc đó nhất định có mối liên hệ gì đó. Diệp Linh Chi là cháu gái của Diệp Kiến Công, gả cho Yến Tùng Nam, sau khi lập gia đình mới biết là gã đã kết hôn; liền thúc ép gã mau chóng giải quyết vợ ở quê nhà là Nhiếp Thu Sính.
Giải pháp ban đầu hẳn là làm sao để Yến Tùng Nam và Nhiếp Thu Sính nhanh chóng ly hôn. Thế nhưng sau đó, chính là sau khi Diệp Kiến Công nhìn thấy ảnh cưới của Yến Tùng Nam và Nhiếp Thu Sính, thì đột nhiên lại thay đổi quyết định, đòi gã phải dẫn Nhiếp Thu Sính đến Lạc Thành.
Sau đó Yến Tùng Nam mới quay về quê, ép buộc đưa người đi. Du Dực cứu mẹ con Nhiếp Thu Sính, lúc này mới phát sinh ra đủ loại chuyện tiếp sau đó. Từ những sự kiện ấy, có thể thấy rất nhiều điểm đáng ngờ. Hạ An Lan đem những điểm này tách ra, lại xâu chuỗi lại với nhau, trong lòng anh hiện lên một dự cảm đáng sợ. Nhưng anh sẽ không nói ý nghĩ trong đầu với ai, nhất định phải điều tra cho rõ.
...
Hôm sau, sáng sớm.
Mười lăm tháng tám, ngày Trung thu trong lành ánh mặt trời chiếu rọi.
Buổi sáng hôm nay, mấy người nhà họ Hạ đều dậy muộn, nguyên do vì tối hôm qua tất cả đều đi ngủ muộn.Thức dậy sớm nhất, dĩ nhiên là Thanh Ti.
Tám giờ sáng, cố bé mặc áo ngủ bước ra, mới phát hiện trong nhà không thấy ai, Thanh Ti gãi đầu, mọi người đi đâu hết cả rồi.
Cô bé chạy đến cửa phòng ngủ của Nhiếp Thu Sính, gõ cửa: "Mẹ... Ba.."
Du Dực tỉnh lại trước tiên, vừa liếc nhìn đồng hồ thấy đã hơn 8 giờ sáng, vội vàng rời khỏi giường. Mở cửa ra đã thấy Thanh Ti tóc tai bù xù đứng trước cửa, anh cúi người ôm lấy Thanh Ti bế lên: "Tiểu công chúa hôm nay dậy sớm vậy?"
Thanh Ti nắm lấy lỗ tai Du Dực: "Không phải con dậy sớm, là ba mẹ dậy quá muộn đó."
"Đúng nha, ba mẹ thật là làm biếng, tiểu công chúa của chúng ta đã rời giường, ba mẹ còn chưa có thức giấc."
Nhiếp Thu Sính nghe được đối thoại của hai người thì tỉnh giấc, vừa nhìn đồng hồ liền kinh hô một tiếng: "Đã muộn thế rồi sao, em phải nhanh đi nấu cơm."
Cô vội vã đứng lên đi rửa mặt, ôm Thanh Ti hôn hai cái, lấy bánh bao hôm qua Du Dực mua cho Thanh Ti ăn chút lót dạ.
Trong khi Nhiếp Thu Sính làm bữa sáng, người trong nhà cũng lục tục thức dậy. Ăn qua chút điểm tâm, trong nhà lại bắt đầu lu bù cả lên. Hôm nay là Trung thu, cũng phải chuẩn bị một phen cho tươm tất.
Đến 11 giờ trưa, chuông cửa đột nhiên vang lên....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.