Đồ ăn trên bàn từ từ nhiều lên, trên bàn ăn có bốn người, ngoại trừ Thanh Ti ra, cả ba người đều không có lòng dạ ăn uống.
Thanh Ti có thể cảm giác được những người lớn có gì đó không đúng, thế nhưng cô bé cũng không muốn quản, cứ nhét đầy cái bụng trước đã rồi nói sau.
Thanh Ti ăn rất ngon, cô bé vừa ăn vừa nghĩ: Đồ ăn ở đây thực sự rất ngon, đáng tiếc vậy mà những người lớn này lại không động một chiếc đũa nào!
Rốt cuộc thư ký đầu đầy mồ hôi chạy về.
"Thị trưởng, tấm ảnh ngài muốn lấy tôi cầm về rồi, ngài nhìn xem có phải cái này không?"
Hạ An Lan từ từ đứng lên, cầm lấy khung ảnh từ trong tay thư ký, anh bước nhanh đến chỗ Nhiếp Thu Sính trước tiên: "Em xem, anh không có lừa em, em nhìn người trên tấm ảnh này, đây chính là mẹ của anh, đây là ảnh chụp bà từ rất nhiều năm trước, lúc đó tuổi của bà lớn hơn em bây giờ một chút, em xem, hai người giống nhau đến thế nào!"
Hạ An Lan cấp bách khó dằn nổi muốn cho Nhiếp Thu Sính xem, chỉ cần cô nhìn thấy liền hiểu rõ rằng anh không có lừa cô.
Tay Nhiếp Thu Sính khẽ run, cô chần chừ nửa giây, nhận lấy khung ảnh.
Trong khung ảnh là một nhà bốn người, một đôi vợ chồng, hai đứa con.
Người mẹ trẻ tuổi ngồi ở trên ghế, trong ngực ôm con gái nhỏ, chồng của cô đứng ở phía sau cùng con trai, bọn họ trông giống như hai tòa núi một lớn một nhỏ, trông coi cô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878537/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.