Trong lòng Nhiếp Thu Sính hồi hộp. Nhìn qua bờ môi đang động đậy của Hạ An Lan, cô nuốt nước bọt, cảm thấy trong lúc nhất thời đầu óc không còn nghĩ được gì.
Anh ta nói. người trên tấm ảnh là em gái của anh ta. Em gái của anh ta lúc nhỏ rất giống với Thanh Ti.
Ý của anh ta hẳn là...
Nhiếp Thu Sính bỗng nhiên căng thẳng hẳn lên, trái tim đập bình bịch liên hồi. Giờ cô đã có thể hiểu được vì sao khi Hạ An Lan nhìn thấy Thanh Ti lại kích động như vậy, cũng liền gạt bỏ bài xích đối với anh ta.
Nhưng, anh ta là Thị trưởng, nhà anh ta cũng là loại quyền cao chức trọng, nghe nói là hào môn thế gia số một số hai trong nước. Làm sao có thể... cùng với cô có mối liên quan gì hơn được chứ?
Nhiếp Thu Sính mấp máy khóe miệng nói: "Có lẽ... có lẽ chỉ là giống nhau, cái này... cũng không thể nói lên điều gì đúng không? Dù sao đã nhiều năm như vậy, Thanh Ti và em gái của anh dường như cũng không có liên hệ gì."
Thanh Ti nằm bò trên mặt bàn. Cô bé thấy mọi người nói chuyện nhưng cái gì cũng không hiểu, thở dài, thật đói quá, lúc nào mới được ăn đây?
Trong lòng Hạ An Lan nổi lên cay đắng: "Lớn lên giống nhau đúng là không thể nói lên điều gì. Nhưng cô, cô giống với mẹ của tôi khi còn trẻ bao nhiêu cô có biết không?"
Nhiếp Thu Sính trừng lớn mắt, không dám tin nhìn anh ta: "Cái gì?"
Du Dực cũng chấn động, cái này... không phải chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878535/chuong-522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.