Du Dực nói xong, không thèm nhìn sắc mặt của Hạ Như Sương, trực tiếp mang theo vợ con xuống lầu.
Hạ Như Sương nghiến răng. Không thu thập được cái gia đình này, cô ta quyết không bỏ qua.
Cô ta nắm chặt tay, hít thở sâu một hơi rồi cùng theo xuống dưới.
Dưới lầu, Du Hí chạy nhanh một bước đến trước Thanh Ti. Nó vênh váo đắc ý hỏi: "Cậu là ai, vì sao lại ở trong nhà chúng tôi?"
Hạ Như Sương còn đang ở trên bậc thang chưa kịp bước xuống liền quát: "Đó là em gái của con, đây cũng là nhà nó, Du Hí không được thiếu lễ phép."
Lúc này bà Du liền mắng: "Em gái cái gì? Nó là cái gì mà đòi xứng làm cháu gái của tao, đây là nhà họ Du liên quan gì đến nó?"
Nhiếp Thu Sính nghe xong liền bốc hỏa, bước nhanh tới chắn trước mặt Thanh Ti, lạnh mắt nhìn bà Du: "Con gái của con với bác không có chút liên quan gì, bác dựa vào gì mà mắng nó. Bác chẳng qua chỉ là một người lớn tuổi, cậy già lên mặt mới không kiêng nể gì ở đây. Cháu trai của bác trong mắt bác là bảo bối. Nhưng trong mắt con, nó chính là đứa không có giáo dục đầu óc ngu xuẩn. Bác mở miệng một cái là nhà họ Du, đừng lừa mình dối người nữa, nhà họ Du là gì chứ. Nói khó nghe một chút, cả cái nhà này ngoại trừ Du Dực, con không thấy một ai là người tốt. Nhất là bác, chanh chua, bác không nhìn một chút xem từ đầu đến chân bác có gì đáng để người khác tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878525/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.