Trong lòng của Du Dực vốn lo lắng không yên, liền được những lời này của Nhiếp Thu Sính trấn an trong nháy mắt.
Dù sao vợ anh đứng về phía anh là đủ rồi, về phần những người khác, anh mặc kệ.
Thanh Ti vẫn còn ở phía sau nhìn. Nhiếp Thu Sính vội vàng đẩy anh một cái: "Mau buông tay, ở đây không thể dừng quá lâu."
Tâm tình Du Dực rất tốt, hôn trộm một cái ở trên mặt cô: "Được, giờ chúng ta đi."
Du Dực buông Nhiếp Thu Sính ra, đang muốn khởi động máy lại bị cô đè tay lại một chút: "Không đúng, anh phải nói rõ ràng cho em. Có phải anh biết điều gì không, bằng không thì sao đột nhiên anh lại hỏi như vậy? Anh với người bạn kia đã nói cái gì rồi hả?"
Du Dực cười hắc hắc: "Không có, chỉ là có chút hoài nghi, vẫn chưa chứng minh được là đúng, có thể do anh nghĩ nhiều."
Anh nghĩ có lẽ do bản thân suy nghĩ quá nhiều, cũng có khả năng không phải. Chưa có chứng cứ xác thực, anh vẫn là nên đừng hạ chính mình xuống trước.
Mắt Nhiếp Thu Sính sáng lên: "Vậy anh có thể nói cho em một chút được không?"
Cô vẫn là muốn biết thân thế của mình, nếu như có thể tìm được cha mẹ thân sinh thì thật là tốt.
Du Dực suy nghĩ một chút, lắc đầu: "Vẫn là không nên nói trước. Chỉ là tự chính anh đã có phần giật mình. Nếu như anh lại nói cho em mà lại là không đúng thì coi như xong, tránh cho em cũng bị hù đến."
Trong lòng anh đã bị cái suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878520/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.