C
ô bé vừa mới lướt qua lúc nãy có dáng vẻ giống hệt Tiểu Ái, cảm giác như là Tiểu Ái của năm đó đột nhiên xuất hiện ngay trước mắt anh.
Khiến cho Hạ An Lan bỗng dưng mất đi lý trí, chỉ muốn đuổi theo cô bé đó.
Nhưng trước mắt chỉ có dòng xe cộ qua lại đông như nêm, hai bên chỉ có những tòa nhà cao vút mọc san sát nhau, làm gì còn có bóng dáng của cô bé nữa.
Thư ký nghe thấy rất kỳ lạ, nhìn nhầm? Là… ý gì?
Chẳng lẽ lúc nãy Thị trưởng đã nhìn thấy gì sao?
Thư ký không hiểu được, đoạn đường này không rộng, lại không cho phép dừng xe, phía sau đã có vài chiếc xe bức xúc bấm còi inh ỏi.
Anh ta nói: "Thị trưởng, hay lên xe trước đi đã?"
Hạ An Lan không nhúc nhích, mắt vẫn dõi theo hướng cũ, cho dù là nhìn nhầm hay hoa mắt, anh cũng hy vọng có thể được nhìn thấy cô bé đó thêm một lần.
Thư ký nhỏ giọng gọi: "Thị trưởng…"
Hạ An Lan dường như không nghe thấy gì, thư ký lén nhìn anh, sau đó vội vàng cúi đầu. Từ trong đôi mắt của Hạ An Lan, anh ta loáng thoáng có thể thấy được một sự đau thương nồng đậm bao phủ.
Anh ta không biết một giây trước Hạ An Lan đã nhìn thấy những gì nhưng bây giờ anh ta không dám gọi thêm tiếng nào nữa.
Nếu con đường này sắp bị kẹt thì cứ để nó kẹt chút đi.
Nhưng chẳng bao lâu sau, cảnh sát giao thông lái xe mô tô tới: "Chuyện gì đây? Có biết không thể dừng xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878498/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.