Chương trước
Chương sau
Chuyện nhà họ Du rối tung rồi bời, tối hôm đó Hạ An Lan cũng nghe đến. Anh ta nghe thư kí nói xong, cười khinh bỉ, nhưng không nói gì cả.
Tất nhiên anh ta sẽ không thương hại Hạ Như Sương. Trong mắt anh ta, người đàn bà đó đúng là hại người hại mình. Nếu như cô ta không có ý hại người, ngoan ngoãn làm dâu cả của nhà họ Du, không chủ động đi quyến rũ lão Đao, thì làm gì có chuyện như bây giờ.
Nếu như cô ta không suốt ngày tự cao tự đại tự cho mình là thông minh, thì anh cũng không căm ghét cô ta đến vậy.
Sau khi báo cáo xong, thư kí rót cho Hạ An Lan một cốc nước, để ở khoảng cách mà anh ta duỗi tay phải ra là có thể chạm đến.
Hạ An Lan đã hoàn toàn tập trung vào công việc, người thư kí đang định âm thầm rời đi, không ngờ, Hạ An Lan bất ngờ gọi lại: "Có tin tức về người phụ nữ mà Hạ Như Sương muốn tìm chưa?"
Hạ An Lan cũng tự mình cảm thấy hỏi câu hỏi đó có chút kì lạ. Anh ta cũng không biết tại sao tự nhiên mình lại quan tâm đến một cái tên xa lạ như vậy.
Thư kí sững người, vội vàng lắc đầu: "Vẫn chưa có tin tức gì, bên cảnh sát đã điều tra rồi, nhưng trên toàn quốc quá nhiều người, hơn nữa, chỉ biết mỗi cái tên, Hạ Như Sương lại không nói ở đâu, ảnh cũng không còn. Tìm kiếm trên một phạm vi rộng như vậy, thật sự là… rất khó."
Thời kì này, mặc dù phát triển rất nhanh, nhưng không thể phủ nhận rằng, rất nhiều tin tức vẫn còn bị ngăn chặn. Máy tính, internet vẫn chưa được phổ cập trên diện rộng, mức sống của người dân chưa cao, vẫn chưa thể giống như nhiều năm sau, khi internet đã phủ sóng toàn quốc, đến nông thôn cũng có thể dùng 4G, có thể thu thập dấu vân tay và DNA…
Còn lúc đó, ngay cả thành phố cũng không nhiều nhà có máy tính, hay kéo mạng.
Thế nên khi ấy rất khó có thể tìm thấy người chỉ dựa vào một cái tên.
Hạ An Lan khẽ nhíu mày, anh ta có thể hiểu được những khó khăn mà thư kí nói tới, hơn nữa hiện giờ cục cảnh sát thực sự rất bận, vụ án có quá nhiều tình tiết, liên quan đến quá nhiều người, so với những việc ấy, thì chuyện này không mấy quan trọng.
Thư kí tưởng rằng Hạ An Lan không vui, "Hay là, tôi tiếp tục giục bên cảnh sát, bảo họ…"
Hạ An Lan khoát tay: "Thôi, bên cảnh sát bây giờ chỉ mong một người có thể làm được việc của ba người gộp lại, cứ thong thả đã, cậu ra ngoài đi."
"Vâng"
...
Còn về nhà họ Du, làm ầm ỹ đến mức ấy thì chuyện đã không còn là bí mật nữa rồi. Những người giúp việc trong nhà họ Du cũng không phải là người máy, bọn họ nghe rõ ràng rành mạch suốt cả quá trình lật tẩy ấy. Cái gì mà lão gia có con riêng bên ngoài, cậu chủ nuôi bồ nhí, bởi vì yếu sinh lí không thỏa mãn được nhu cầu của mợ chủ ở trên giường, nên mợ chủ lại đi cặp bồ với lão Đao..., những chuyện đó như mọc cánh bay khắp nơi.
Những người giúp việc cũng có hội nhóm của riêng họ, một truyền mười, mười truyền trăm, chẳng mấy chốc, giới thượng lưu của Hải Thành đều biết hết.
Anh trai Du Dực đi làm bình thường, lúc bàn chuyện làm ăn với đối tác, ánh mắt họ nhìn anh ta cũng khác đi. Chuyện làm ăn không xong đã đành, lại còn nói bóng nói gió, câu nào câu nấy động chạm đến nỗi khổ của anh ta.
Mới chỉ hai ngày mà anh trai Du Dực đã cảm thấy những chiếc sừng mọc lên khắp người sắp đâm chết anh ta đến nơi.
Anh ta không dám nổi giận với đối tác làm ăn, nên đành quay lại đánh cho nữ thư kí một trận, rồi đi đến chỗ bồ nhí giải tỏa một lần nữa.
Buổi tối anh ta uống quá nhiều, say lướt khướt lết về nhà, nhìn thấy Hạ Như Sương vừa tắm xong, mặc chiếc áo ngủ hai dây gợi cảm, đang ngồi đắp mặt nạ trước bàn trang điểm. Cửa phòng bị đạp đến thình một cái, cô ta giật thót mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.