Câu nói này của Du Dực khiến Nhiếp Thu Sính khóc như mưa. Không ai biết cô đã căng thẳng đến nhường nào khi cô xoay người nhìn thấy Du Dực đứng ở cửa vào. Cô không phải là người yếu đuối, nhưng vào giây phút đó cô không biết phải giải thích thế nào với Du Dực.
May là chồng cô tin tưởng cô.
Du Dực cảm thấy độ nóng trên vai mình, anh nâng mặt Nhiếp Thu Sính lên, cúi đầu hôn lên mắt cô, liếm đi những giọt lệ trên khóe mắt cô.
"Bây giờ chúng ta về nhà, sau nay anh sẽ không để em gặp họ nữa… Em là vợ anh, em không cần để ý đến họ, anh cưới em vì muốn sống cùng em nốt quãng đời sau này chứ không phải để em hứng chịu sự tức giận của họ. Sau này anh tuyệt đối sẽ không để chuyện này xảy ra thêm lần nào nữa!"
Du Dực vừa tức vừa hận, anh không ngờ được, ba mẹ mình lại dùng kế với mình.
Ba anh cố ý gọi anh đi, kéo dài thời gian không cho anh trở lại, mẹ thì chạy đến làm khó vợ anh.
Du Dực rất hâm mộ ba mẹ nhà người ta, họ hoặc là thật sự thương yêu con mình hoặc lại dứt khoát bỏ mặc không lo.
Nếu như ba mẹ anh thật sự yêu thương anh, từ nhỏ sẽ hỏi han ân cần, quan tâm anh, sẽ cho anh một tình yêu chân chính, gia đình hòa thuận ấm áp, nếu do họ không hiểu Thu Sính, muốn ngăn cản cuộc hôn nhân này, anh còn có thể lý giải được.
Nhưng nguyên nhân duy nhất khiến ba mẹ anh ép buộc anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878438/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.