Bà Du một mực nói là do bản thân bà ta tự ngã, còn nói không phải cô bắt bà ta quỳ xuống.
Thế nhưng bà ta càng nói như vậy thì lại càng như tố cáo với người khác là Nhiếp Thu Sính bắt bà ta quỳ xuống.
Hai lần phủ định chính là một lần khẳng định, lời giải thích của bà chỉ khiến cho tình hình càng thêm xác thực, để người đối diện tin là cô đang làm khó bà Du.
Người phụ nữ tự mình tìm lại bắt mẹ của mình phải quỳ xuống, liệu có đứa con nào nhìn thấy cảnh này lại không tức giận đây.
Nhiếp Thu Sính muốn giải thích, cô bất an nhìn về phía Du Dực: "Du Dực, em…em…"
Cô muốn nói là cô không làm vậy, thế nhưng, nếu giải thích như vậy có lẽ sẽ chỉ càng thể hiện rõ cô đang giấu đầu hở đuôi nhỉ?
Nhiếp Thu Sính cắn răng, cuối cùng vẫn là chọn cách không giải thích.
Bà Du cười nhạt, bà không tin Du Dực vẫn còn có thể đứng về phía người phụ nữ này.
Ai bảo cái ả tiện nhân này, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, nếu không bà cũng sẽ không sử dụng chiêu cuối cùng này.
Việc này bà và ông Du đã sớm bàn bạc kĩ lưỡng rồi, lễ trước binh sau, dùng lời lẽ mềm mỏng để thuyết phục trước sau đó mới dùng đến áp lực, cuối cùng nếu đều không có hiệu quả thì chỉ có thể dùng đến chiêu này.
Tuy rằng thủ đoạn này có chút đê tiện, thế nhưng bà Du cảm thấy đối với loại phụ nữ ham vinh hoa phú quý như Nhiếp Thu Sính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878436/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.