Thời tiết hôm nay vô cùng trong xanh, khi vòng quay mặt trời ở vị trí cao nhất, Thanh Ti ngẩng đầu lên, nhìn khoảng bầu trời trong xanh trên đỉnh đầu mình, một màu xanh trong vắt, tinh khiết, cảm giác như chỉ cần đưa tay lên là có thể chạm đến. Khóe môi cô bé khẽ cong lên, một ngày đẹp trời như thế này sao có thể để tâm trạng bị ảnh hưởng chứ.
Ngồi ở bên cạnh, Du Dực ôm chặt eo của Nhiếp Thu Sính, chỉ ra phía bên ngoài nói: "Vợ à, đứng ở vị trí cao như thế này nhìn xuống bên dưới có phải rất đẹp không..."
Nhiếp Thu Sính hơi xanh mặt, cả người đều dựa vào lòng Du Dực, cô cẩn thận đưa mắt nhìn ra ngoài, "Không được, em chóng mặt..."
Cô từ trước đến giờ vẫn luôn không thích những trò chơi mang tính kích động trong mấy khu vui chơi, quá đáng sợ, ngồi ở trong này cô có cảm giác cả cơ thể như đang rơi từ trên xuống, lòng bàn tay và sau lưng đều ướt đẫm mồ hôi.
Du Dực khẽ hôn lên tai cô: "Có anh ở đây rồi, đừng sợ. Nếu thật sự rơi xuống dưới, anh cũng sẽ làm tấm đệm cho em."
Nhiếp Thu Sính túm chặt cánh tay anh: "Đừng có nói linh tinh, làm sao có thể xuống dưới được chứ…"
"Ngay bây giờ…"
Lúc từ trên cao rơi xuống bên dưới, Nhiếp Thu Sính đang ôm chặt cánh tay Du Dực, liếc trộm một cái xuống phía dưới. Quả nhiên, tất cả cảnh vật bên dưới được thu gọn vào tầm mắt, dường như cả khoảng đất rộng lớn đang ở ngay dưới chân mình.
…
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878426/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.