Hạ An Lan không thúc giục, anh rất kiên nhẫn chờ Du Dực nói xong với Nhiếp Thu Sính.
Nói một lúc với Nhiếp Thu Sính, Du Dực mới nhớ tới Hạ An Lan: "Để cho Thị Trưởng Hạ đợi lâu..."
Hạ An Lan cười nói: "Là tôi quấy rầy hai người mà, tôi chỉ là không nghĩ tới Cục Trưởng Du lại là người đàn ông biết chăm sóc gia đình như vậy, có chút... khác biết so với tôi từng tưởng tượng."
Vừa rồi tiếng của Du Dực mặc dù cố ý hạ thấp, thế nhưng anh vẫn nghe thấy.
Tiếng của cậu ta dịu dàng như gió xuân thổi nhẹ vào mặt, trong ấm áp mang theo ngọt ngào nhè nhẹ, mềm mại không thể tưởng tượng nổi.
Tuy rằng buổi sáng Hạ An Lan đã nghe thấy cậu ta dịu dàng đối với con gái, thế nhưng bây giờ nghe cậu ta nói chuyện với vợ, anh lại vẫn như trước cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi, người bạc tình lãnh đạm như Du Dực có thể coi mạng người như rơm rác, vậy mà lại có một mặt dịu dàng đến vậy.
Xem ra con người ấy mà, không ai có thể hoàn toàn tuyệt tình được.
Thượng Đế chung quy tạo ra một người, để bạn chỉ dịu dàng vì người ấy.
Mà vợ của Du Dực, chính là người mà Thượng Đế đặc biệt chuẩn bị cho cậu ta.
Không biết, là cô gái như thế nào lại có thể làm cho Du Dực chân thành đối xử như thế.
Hạ An Lan có chút hâm mộ Du Dực, vợ, con gái, gia đình hạnh phúc, cậu ta thật sự đã có thứ quý giá nhất trên đời này.
Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878408/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.