Hạ An Lan nghĩ, có lẽ thật sự là anh quá nhớ Tiểu Ái.
Đột nhiên nghe được giọng nói của cô bé kia mới thấy như thế, đây chỉ là trùng hợp thôi!
Dọc đường đi, Hạ An Lan cũng không nói gì nữa, thư ký len lén quay đầu lại nhìn nhiều lần, anh cũng không có mở mắt ra.
Thư ký đi theo Hạ An Lan đã nhiều năm rồi, đối với anh đương nhiên là hiểu biết một chút, có thể cảm giác được hiện tại sếp nhà mình tâm tình không tốt, có chút suy sụp, có chút thương tâm.
Thư ký không biết chuyện gì xảy ra, anh nhức đầu cũng không dám quấy rầy.
Chờ khi đến Tòa thị chính, thư ký mới mở miệng, nhẹ giọng nói: "Thị Trưởng, đến rồi!"
Hạ An Lan vẫn không nhúc nhích, thư ký cho là anh là ngủ thiếp đi, vừa kêu một tiếng: "Thị Trưởng..."
"Biết rồi, không cần gọi."
Hạ An Lan vẫn không mở mắt ra, nhắm hai mắt, nhàn nhạt nói một câu.
Lúc này thư ký im lặng, không dám nói gì nữa.
Thế nhưng, Hạ An Lan cũng không có cử động, tựa vào ghế, nhắm hai mắt lại cũng không biết có phải là ngủ thiếp đi hay không.
Thư ký cùng tài xế nhìn thoáng qua, ai cũng không dám cử động, không ai dám nói gì.
Tình huống như thế, thư ký cũng là lần đầu gặp phải, anh cảm thấy trên người Hạ An Lan giờ phút này tràn ngập một loại thương tâm nói không ra lời.
Đại khái qua 15 phút đồng hồ, Hạ An Lan mới phá vỡ yên tĩnh: "Đi thôi."
Thư ký phản ứng, vội vàng xuống xe mở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878406/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.